Chương 1
Avatar Khung avatar
19224 Chữ

Phủ quận chúa tổ chức tiệc ngắm hoa, thứ muội Tạ Vũ Kỳ cũng được ân chuẩn tham dự.

Trước đêm tham gia yến tiệc, nàng ta đến phòng ta, nhút nhát nói.

“Tỷ tỷ, nghe nói bữa tiệc ngắm hoa đều yêu cầu các tiểu thư làm thơ.”

Ta gật đầu.

“Đúng vậy, hàng năm đều có việc này, sao vậy?”

Tạ Vũ Kỳ cúi đầu.

“Tỷ tỷ, tỷ biết ta không giỏi công khóa lắm, vạn nhất xảy ra chuyện gì trên yến tiệc, chẳng phải sẽ mất mặt sao.”

Ta an ủi.

“Yên tâm đi, yến tiệc sẽ lấy hoa làm chủ đề, ngươi cứ chuẩn bị trước mấy bài, đến lúc đó đọc ra là được.”

Tạ Vũ Kỳ cắn môi, muốn nói lại thôi.

“Còn lời gì muốn nói sao?”

Tạ Vũ Kỳ đáp.

“Tỷ tỷ, không bằng tỷ làm giúp ta mấy bài có được không?”

Nhìn thấy nàng ta cầu xin, ta làm cho nàng ta hai bài thơ.

Nàng ta không hài lòng lắm, ở lại trong phòng ta hồi lâu không chịu rời đi.

Ta bị nàng ta làm phiền, vừa vặn mẫu thân gọi ta, liền vội vàng ra cửa.

Khi trở lại nội viện, Tạ Vũ Kỳ đã rời đi.

Cũng tốt.

Bữa tiệc ngắm hoa hôm sau, quý tộc kinh thành tụ tập.

Các cô nương âm thầm nâng cao tinh thần, chuẩn bị tài hoa cho bữa tiệc ngắm hoa lần này, muốn để lại chút danh tiếng, cầu được một mối nhân duyên tốt.

Hội thi bắt đầu, đề bài là “Đào”.

Tạ Vũ Kỳ không kịp chờ đợi mà nộp bài đầu tiên, tỳ nữ bên người quận chúa đem đến trước mặt mọi người đọc xong.

Ta nghe xong, vẻ mặt nghiêm túc.

Vậy mà nàng ta lén đọc bản thảo ta để trong phòng ta.

Nhưng nàng ta chọn bài thơ kia, lại không phải do ta làm.

Thanh Xuyên quận chúa khóe miệng hơi cười, nói.

“Không tệ.”

“Đa tạ quận chúa khích lệ.”

Tạ Vũ Kỳ kích động không thôi, ra vẻ khiêm tốn.

“Hôm nay tiểu nữ nhìn thấy những bông hoa vừa nở trong phủ quận chúa, nhất thời linh cảm bừng bừng phấn chấn, mới viết ra bài thơ này...”

Đám người liên tục tán dương.

“Có đúng như vậy không?”

Thanh Xuyên quận chúa thản nhiên nói.

Ta bị dọa đến nhanh chóng quỳ rạp xuống trên mặt đất.

“Quận chúa thứ tội, muội muội không phải cố ý lấy trộm thơ của quận chúa, mong quận chúa thứ cho muội muội còn nhỏ tuổi mà tha thứ cho muội muội.”

Nụ cười của Tạ Vũ Kỳ cứng đờ trên mặt.

“Tỷ tỷ, tỷ đang nói cái gì?”

Ta kéo nàng ta quỳ xuống, thấp giọng nói.

“Thơ ngươi làm hôm nay là của quận chúa.”

Khuôn mặt Tạ Vũ Kỳ lập tức tái nhợt.

Đám người nghe vậy, lập tức xì xào bàn tán.

Thanh Xuyên quận chúa nói.

“Hừ, tuổi nhỏ? Mười sáu tuổi, sắp gả cho người ta., vậy mà làm ra chuyện cướp gà trộm chó, vô sỉ đến cực điểm!”

Một câu nói ra, không để lại chút mặt mũi nào cho Tạ Vũ Kỳ trên yến tiệc.

Ta cũng bị quận chúa trách cứ, bởi vì nàng nhìn chúng ta, mới nguyện ý giao lưu cùng ta, ta lại không bảo vệ tốt thơ của nàng.

Việc ở tiệc ngắm hoa rất nhanh đã truyền đi, tất cả mọi người đều cảm thấy Tạ Vũ Kỳ nhân phẩm không đoan chính, mười phần khinh thường.

Tạ Vũ Kỳ khóc lóc chạy ra khỏi phủ quận chúa, ta cũng vội vàng từ biệt.

2

Sau khi hồi phủ, Tạ Vũ Kỳ đỏ mắt hỏi ta.

“Tạ Ngôn Phỉ, là ngươi cố ý đúng hay không?”

“Ngươi sợ ta làm náo loạn ở yến hội, không được gả vào nhà tốt giống như ngươi, lại để cho ta nhìn thấy thơ ca của quận chúa để lại trong phòng.”

“Tạ Ngôn Phỉ, ngươi là đích nữ, sinh ra đã tôn quý hơn ta, khắp nơi chèn ép ta, lại còn muốn hại ta, ngươi thật là lòng dạ độc ác!”

Ta vừa kinh ngạc vừa uất ức.

“Muội muội, sao ngươi có thể nghĩ như vậy? Ta chưa từng có ý nghĩ sẽ hại ngươi, chính ngươi tự tiện đụng vào bản thảo của ta, sao có thể đổ lỗi lên đầu ta?”

Nhưng Tạ Vũ Kỳ khẳng định là ta hại nàng ta.

Ta giải thích với phụ mẫu, tất cả mọi người đều trách cứ nàng ta vô lý.

Tạ Vũ Kỳ tức giận đến bệnh nặng một trận.

Sau một ngày một đêm, sốt cao mới hạ, khi nàng ta tỉnh lại, giống như biến thành người khác.

Không còn kêu gào ầm ĩ, vậy mà còn kéo một thân bệnh tật đến viện ta xin lỗi.

“Tỷ tỷ, là muội muội không đúng, để ngươi phải chịu ủy khuất.”

Ta không nghĩ sẽ tha thứ cho nàng ta.

Tạ Vũ Kỳ lại chạy đến chỗ phụ mẫu khóc lóc.

Về sau, phụ thân cố ý gọi ta đến thư phòng, để chúng ta hòa hảo, miễn cho chuyện tỷ muội bất hòa truyền ra ngoài hỏng thanh danh.

Ta miễn cưỡng nói.

“Nghe phụ thân.”

Từ ngày đó trở đi, Tạ Vũ Kỳ thường xuyên đến tìm ta, thái độ cúi mình, còn đưa ta trang sức.

Lúc đầu ta còn khó chịu, đến dần dần tiếp nhận, thường xuyên chỉ dạy nàng ta.

Cứ như thế trôi qua một tháng.

Hôm đó, ta cùng Tạ Vũ Kỳ đang ở trong đình nghỉ mát nói chuyện phiếm, ma ma xông vào, sắc mặt trắng bệch nói.

“Đại tiểu thư, không xong rồi!”

Ta ngẩng đầu.

“Thế nào?”

Ma ma dậm chân, cắn răng nói.

“Đại tiểu thư, bên ngoài có lưu mạnh đến, còn cầm thơ cả cùng cái yếm của ngài, nói hai người đã từng vui vẻ với nhau, muốn cưới ngài qua cửa!”

Ta quá sợ hãi.

“Cái gì?”

Thơ ca? Cái yếm?

Vật tư mật như thế, sao lại ở trong tay nam nhân xa lạ?

Ta vô cùng bối rối, nhanh chóng đi theo ma ma ra đến cổng hầu phủ.

Bên ngoài đã tụ tập rất đông người, ở giữa là một nam tử gầy gò, cầm một cái yếm nhìn quen mắt, cùng một tập bản thảo, trắng trợn ồn ào.

“Nhìn xem a, đây là tín vật đính ước Tạ đại tiểu thư hầu phủ đưa cho ta, chúng ta đã sớm có tiếp xúc da thịt!”

“Những vậy này, giấy trắng mực đen, có phải bút tích của đại tiểu thư hay không, tra một cái liền rõ!”

“Trên yếm này còn thêu một chữ Phỉ, mọi người có thể nhìn xem!”

Đám người xôn xao.

Đầu óc ta một cảnh mê mang.

Vốn tưởng rằng là hiểu lầm, kết quả lại thật sự là đồ vật của ta.

Nếu chỉ có cái yếm, còn có thể dứt khoát không thừa nhận.

Nhưng bút tích trên bản thảo lại không thể nói rõ ràng được.

Máu tươi phun ra, ta lập tức ngất đi.

3

Tỉnh lại đối mặt với sự mắng chửi của phụ mẫu, nước mắt ta chảy ròng nói với họ.

“Nữ nhi không làm ra loạn chuyện trao đổi tín vật với người nào, ta không biết nam nhân kia!”

Ta giải thích rất lâu, khóc đến tê tâm liệt phế.

Sắc mặt phụ thân âm trầm nói.

“Bất luận thế nào đồ vật đã ở trong tay người kia, việc đến nước này, ngươi chỉ có thể gả cho hắn.”

Ta sụp đổ khóc rống, lại bị phụ thân nhốt trong viện, chuẩn bị hai ngày sau thành hôn.

Hết thảy mọi chuyện đều xảy ra quá nhanh, ta hoàn toàn không có chuẩn bị.

Bây giờ chuyện của ta đã được truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ, trở thành nữ nhân dâm đãng bị người người khinh thường.

Tất cả mọi người đều xấu hổ khi làm bạn của ta.

Phụ thân ghét bỏ ta làm ô uế thanh danh hầu phủ, không cho phép bất luận kẻ nào được vào thăm.

Khóc mấy lần, ta dần dần tỉnh táo lại, phát hiện nhiều chỗ khả nghi trong đó.

Có thể lấy được đồ vật tư mật của ta cũng không có nhiều người, chỉ có nha hoàn thiếp thân cùng ma ma.

Hai người đều là người của hầu phủ lâu năm, từ nhỏ đối với ta vô cùng tốt, ta cũng đối xử rất tốt với các nàng, không có đạo lý bỗng nhiên hại ta.

Ngoại trừ các nàng, người có thù với ta, lại có thể thường xuyên đến viện tiếp xúc với đồ vật của ta, chỉ có Tạ Vũ Kỳ.

Gần đây nàng ta quấn lấy ta đòi ta dạy cách làm thơ, có thể cầm được bản thảo của ta, nàng ta bị nghi ngờ lớn nhất.

Nhưng sao nàng ta lại có được yếm của ta?

Nơi để đồ tư mật, người thường cũng không biết được.

Trước ngày xuất giá, Tạ Vũ Kỳ vào viện tử của ta.

“Tỷ tỷ, ta đến thăm ngươi một chút.”

Ta nghiêm nghị chất vấn nàng ta.

“Vì sao muốn hại ta?”

Tạ Vũ Kỳ cười.

“Tỷ tỷ, bản thân ngươi là đích nữ không phải là rất đắc ý sao? Bây giờ hương vị như thế nào?”

Nàng ta không phủ nhận!

Ta mở to hai mắt.

“Quả thật là ngươi làm! Ngươi có biết, hủy hoại ta, cũng chính là hủy hoại ngươi!”

Tạ Vũ Kỳ đã có danh trộm cắp, nếu như tỷ tỷ có tội trao thân, nàng ta cũng sẽ bị định rằng phẩm hạnh không đoan chính, tiền đồ nhân duyên đều không thuận lợi.

Dùng thủ đoạn ngoan độc như vậy, đã thương địch một ngàn, tự hại mình tám trăm, huống chi chúng ta cũng không có thâm thù đại hận, quả thực khó có thể giải thích vì sao nàng ta lại làm ra việc này.

Tạ Vũ Kỳ cao ngạo nói.

“Tỷ tỷ cũng không cần quan tâm, về sau ta sẽ cứu vớt thái tử, lên làm thái tử phi, tất cả lời đồn, tự nhiên sẽ sụp đổ.”

Ta kinh ngạc.

“Ngươi điên rồi? Dạng người như chúng ta sao có khả năng sẽ tiếp xúc với thái tử?”

Tạ Vũ Kỳ dường như chờ đợi thời cơ này rất lâu, đắc ý nói.

“Nể mặt ngươi sắp c.h.ế.t, ta không ngại nói cho ngươi, ta đã sống lại một đời, biết được rất nhiều bí mật, biết được nơi ngươi để đồ tư mật, cũng biết được chuyện của thái tử.”

Ta khó có thể tin.

“Sống lại một đời, ngươi đang nằm mơ sao?”

Tạ Vũ Kỳ cười.

“Còn không phải sao, chính là ngươi đã giúp ta.”

Trong lòng ta nghẹn lại, khó hiểu hỏi.

“Vì sao đến cùng ngươi lại hận ta như vậy?”

Sắc mặt Tạ Vũ Kỳ âm trầm.

“Đó còn cần phải hỏi ngươi, ngươi thân là đích nữ, khắp nơi chèn ép ta thì thôi, lại còn để ta xấu mặt trên hội thơ!”

“Chính vì hội thơ này, ta chỉ có thể gả vào cửa một quan viên nhà nghèo, quan viên kia nạp mười tiểu thiếp, thường xuyên đấu đá với ta.”

“Ta cứ trôi qua như vậy, ngươi lại cứu được thái tử, lên làm thái tử phi, ta đi cầu xin ngươi giáo huấn phu quân ta, kết quả ngươi lại chỉ trách cứ hắn, ban thưởng có ta một chút vàng bạc coi như xong. Khi phu quân ta phân phát tiểu thiếp đi, lại ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, lưu luyến thanh lâu, cũng bởi vì ngươi trách cứ hắn, nên ngày ngày tra tấn ta. Cuối cùng ta c.h.ế.t đi, ngươi vẫn là thái tử phi cao cao tại thượng như cũ, tại sao ông trời lại thiên vị ngươi như vậy?”

Tạ Vũ Kỳ càng nói càng kích động.

Sau đó nàng ta hít sâu một hơi, nói.

“May mắn ông trời có mắt, để cho ta trùng sinh trở về cải biến vận mệnh. Đúng vậy, sẽ nói cho ngươi một chuyện, ta đặc biệt tìm cho ngươi một nam nhân, khi uống rượu sẽ đ.á.n.h người, đêm tân hôn, ngươi sẽ bị đ.á.n.h c.h.ế.t, cũng không thể trở thành vật cản đường ta.”

Nói xong, nàng ta giống như tích tụ oán khí cả một đời, cười ha hả.

Ta hoảng sợ nhìn nàng ta.

“Nhìn cái gì? Gương mặt này của ngươi làm cho ta thật buồn nôn!”

Tạ Vũ Kỳ nhìn ta nhíu mày, bỗng nhiên nắm lấy cái kéo bên cạnh.

“Trước đây, ngươi chính là dựa vào gương mặt này quyến rũ thái tử a!”

Ta sợ hãi lùi về sau.

Đúng lúc này, có người ở bên ngoài gọi Tạ Vũ Kỳ.

Tạ Vũ Kỳ cười lạnh.

“Tha cho ngươi một mạng, dù sao ngươi cũng phải c.h.ế.t.”

Nói xong ném cái kéo xuống đất, cười to rời đi.

Ta ngã ngồi trong phòng, lòng tràn đầy sợ lo sợ không yên. 

Bạn có thể thay đổi nội dung này tại:

Admin Dashboard > Quản Trị Giao Diện > Nội Dung > Tìm tab có tên "Thông báo trang đọc truyện" sau đó thay đổi Nội dung theo ý thích của bạn.

Truyện gần đây của Hiệp nè
    Lưu ý khi bình luận

    1. Không dẫn link hoặc nhắc đến website khác trong bình luận.
    2. Không văng tục, không dùng những từ nhạy cảm khi bình luận. Không bình luận gây đả kích, xúc phạm người khác.
    3. Tuyệt đối không spam.
    4. Không spoil nội dung truyện.
    5. Đánh giá hoặc bình luận không liên quan đến truyện sẽ bị xóa, trừ cupid.
    6. Đánh giá hoặc bình luận chê truyện cách chung chung, không mang giá trị cho người đọc sẽ bị xóa, trừ cupid.