Ta không ngờ đã thật sự trở thành bạch nguyệt quang của vương gia.
Sau khi ta thay đích tỷ gả cho thế tử ăn chơi.
Ta cẩn trọng quản lý trên dưới trong phủ mười phần thỏa đáng.
Thế tử hỗn trướng này cũng phải khen ta một câu.
“Phu nhân thật sự là hiền thê đệ nhất Biện kinh.”
Nhưng ta lại hết sức chột dạ, bởi vì trước khi gả cho hắn, ta đã có phu quân.
1
Năm thứ ba ta thành hôn cùng Tạ Thiệu, hắn không cần danh tiếng, ném cho ta một tờ hưu thư, đem ta vứt bỏ.
Không để ta lên tiếng, Tạ quốc công phu nhân liền đem Tạ Thiệu trói lại ném vào từ đường.
Còn đặc biệt dặn dò, không ai được phép mang đồ ăn cho hắn.
Bọn hạ nhân không cảm thấy kinh ngạc, nhao nhao gật đầu.
Nếu là người hầu phủ quốc công đều sẽ biết, Tạ Thiệu không bằng lòng với thái thế tử phi là ta.
Sau đó, càng phải biết, trong phủ ai cũng có thể đắc tội, nhưng tuyệt đối không thể đắc tội thế tử phi lãnh đạm này.
Bởi vì, người nắm lệnh bài chưởng gia, chưởng quản mạch máu kinh tế của phủ Tạ quốc công là ta.
Kỳ thật, người vốn nên gả vào phủ quốc công cũng không phải là ta, mà đích tỷ của ta, Lâm
Nhân Nhân.
Phụ thân ta là Thái úy đương triều, đích mẫu cũng là danh môn vọng tộc, cho nên, đích tỷ thật sự là cành vàng lá ngọc.
Không giống ta, mẫu thân ta chỉ là người được quan viên khác đưa đến lấy lòng phụ thân.
Cho dù mẫu thân ta được nạp vào hậu viện, thoát khỏi tiện tịch, cũng bởi vì chịu khổ từ nhỏ mà thân thể đã hỏng, sau khi sinh ra ta, đã qua đời.
----------------------------------------------
0
|
0 lượt đọc
|
2 tháng trước
|
|
0
|
0 lượt đọc
|
2 tháng trước
|
|
0
|
0 lượt đọc
|
2 tháng trước
|
Chia sẻ đánh giá về bài viết