Chương 4
Avatar Khung avatar
13912 Chữ

Sau khi cuộc họp về mục tiêu hàng quý kết thúc, tôi ngày càng bận rộn.

Tịnh Tịnh cũng chẳng khá hơn, vì muốn ngăn cô ấy dẫn tôi đi chơi bời, nên Hoắc Cẩn Thần đã đặc biệt dặn dò lão Tạ để ý đến cô ấy.

Hai chị em chúng tôi ôm nhau khóc lóc thảm thiết.

“Tịnh Tịnh, có phải trông mình bây giờ rất giống dân văn phòng không?”

Tịnh Tịnh nhìn tôi với ánh mắt vô hồn: “Dân văn phòng? Bây giờ trông cậu giống như một bà cô già thì có.”

Cuối tuần này sẽ diễn ra buổi đánh giá phương án, thấy tôi lo lắng, cô ấy không nhịn được nói:

“Đối với Hoắc tổng nhà cậu, chuyện này chẳng phải dễ như trở bàn tay sao, cậu bảo anh ấy sửa giúp cậu đi ~”

Tôi lẩm bẩm: “Anh ấy nào có thời gian? Hơn nữa lần trước anh ấy đã sửa giúp mình rồi.”

Tịnh Tịnh: “...”

Sau khi thức trắng đêm nhiều ngày liền, cuối cùng cũng sắp xong rồi.

Tan làm, tôi đang vội đi tắm, bỗng nhiên nhận được cuộc gọi dồn dập của Tịnh Tịnh.

【 A Tình, cậu đang làm gì đấy?! 】

【 Đang tắm! 】

【 Còn tắm nữa, nhà cậu sắp cháy rồi có biết không?! 】

Nói xong, cô ấy gửi cho tôi một đoạn video.

Trong video, Hoắc đại công tử đang xáo bài, động tác uyển chuyển như nước chảy mây trôi.

Bên cạnh anh ấy có một người phụ nữ, dung mạo xinh đẹp, mày ngài như tranh vẽ, toát lên vẻ dịu dàng của vùng sông nước Giang Nam, tóc búi cao, miệng mỉm cười nhìn anh ấy.

【 Chính là ở quán bar lần trước, cô gái này tên là Lâm Vãn Vãn, là thanh mai trúc mã của Hoắc Cẩn Thần, nghe nói bọn họ còn có hôn ước từ nhỏ, A Tình, cậu nhất định phải vùng lên!!! Nhưng đừng nói cho anh ấy biết mình là người liều mạng báo tin cho cậu đấy! 】

【 OK. 】

Được lắm Hoắc lão cẩu, chỉ cho phép quan đốt lửa mà không cho dân thắp đèn.

Bản thân thì dẫn người đẹp đi quán bar, lại không cho tôi ngắm trai đẹp.

Đều là phụ nữ, ai mà chẳng hiểu tình yêu trong mắt Lâm Vãn Vãn.

Tôi mở ứng dụng video, follow một mạch hai ba chục anh chàng đẹp trai, cơ bụng, múi bụng, eo thon, like tất cả các bài đăng của họ!

Tức chết Hoắc Cẩn Thần!!!!

Quả nhiên.

【?? Em đang làm cái quái gì thế?? 】

【 Ngắm trai đẹp, anh làm gì được em? 】

【 Anh không thể thỏa mãn em? 】

【 Anh già rồi! Không hấp dẫn! 】

Nói xong, tôi block anh ấy luôn, mấy ông chú sao có thể thơm bằng mấy em trai được.

Lúc này, ở quán bar:

“Hoắc thiếu, đừng đi mà! Đi vội vậy làm gì?”

“Đi trị mèo hoang!!!”

Trong phòng tắm, hơi nước bốc lên nghi ngút, hương thơm ngào ngạt, tôi mơ màng ngủ thiếp đi.

Không biết qua bao lâu, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa.

Ngước mắt lên, tôi thấy Hoắc Cẩn Thần đang tựa vào cửa phòng tắm, người ướt sũng.

Vai rộng eo thon, chân dài thẳng tắp, mơ hồ còn có thể nhìn thấy cơ bắp dưới lớp áo sơ mi, áo khoác tây trang vắt hờ trên vai.

Không phải chứ?! Sao anh ấy vào được?

Hoắc Cẩn Thần bước nhanh đến trước mặt tôi: “Em có muốn giải thích gì với anh không?”

Tôi căng thẳng vùi mình vào trong nước: “Giải thích gì, em muốn xem thì xem! Anh... anh ra ngoài cho em!!!”

Gương mặt tà khí hư hỏng kia dần dần tiến lại gần: “Muốn xem thì xem? Xem đến mức vợ chồng ly tán em mới vừa lòng?”

“Anh không biết xấu hổ!!! Vợ chồng nào? Ly tán cái gì?”

Đột nhiên Hoắc Cẩn Thần nghiêm túc nói: “Hạ Tình, anh cho em thêm một cơ hội để giải thích, nếu không anh sẽ không ngại cởi đồ ra, battle với em ngay trong bồn tắm đâu.”

Tôi vừa xấu hổ vừa tức giận, Hoắc lão cẩu đúng là giỏi chọc tức người khác!

“Anh ra ngoài!!! Để em mặc quần áo trước đã!”

Hoắc Cẩn Thần khịt mũi cười, mắt liếc qua bộ ngực trắng nõn của tôi một cái rồi mới cầm áo khoác đi ra ngoài.

Sau khi tôi thay đồ xong, thấy anh ấy đang thản nhiên ngồi trên ghế sofa, cứ như đây là nhà của anh ấy vậy.

“Lại đây!”

Chương 7:

Tôi liếc anh ấy một cái.

Hoắc Cẩn Thần đứng dậy, ôm tôi vào lòng: “Lại giận dỗi gì nữa?”

Tôi đấm anh ấy một cái: “Nói thật đi, Lâm Vãn Vãn là gì của anh?”

Anh ấy nheo mắt nhìn tôi một lúc rồi nói chắc chắn: “Quân sư quạt mo Đoàn Mỹ Tịnh!”

“Anh đừng có đánh trống lảng! Muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm!”

Tên đàn ông chó chết kia còn dám nhếch môi cười: “Em đang ghen đấy à ~”

“Ghen cái đầu anh! Đàn ông không biết tự trọng chẳng khác nào rau thối!”

“Đừng giận nữa mà ~ Đúng là Lâm Vãn Vãn có hôn ước với anh thật, nhưng đó là chuyện ngày trước rồi, anh không có cảm giác gì với cô ấy cả, hôm nay bạn bè rủ đi chơi, anh rủ em đi em lại kêu mệt, giờ thì trách ngược anh, em nói xem anh có oan hay không?”

Tôi tức đến mức muốn đánh chết anh ấy: “Cũng tại anh! Cũng tại anh! Ai bảo anh cứ đi trêu hoa ghẹo nguyệt ~”

“Ai trêu hoa ghẹo nguyệt, chồng em rất thủ nam đức đấy. Ngoan ~ Đừng cựa quậy, để anh ôm một cái.”

Xung quanh toàn là mùi sữa tắm hương thơm ngát, Hoắc Cẩn Thần vùi đầu vào hõm cổ tôi hít một hơi thật sâu, khiến tai tôi ngứa ngáy.

Tôi nhỏ giọng lẩm bẩm: “Anh là chồng ai?”

“Chồng em!”

“Đồ lưu manh ~”

“Còn cứng đầu nữa có tin anh cắn nát miệng em không!”

“...”

“Bảo bối, tối nay anh ở lại nhé ~”

“! ? Không được!”

“Muộn rồi ~ Anh vội đi dỗ dành bà xã, còn không kịp xem dự báo thời tiết, ngoài kia đang mưa to đó ~ Đường ngập hết rồi, lỡ xe bị chết máy giữa đường thì biết phải làm sao ~”

Lão trà xanh này!!!

Nhìn ra ngoài cửa sổ, sấm chớp đùng đoàng, đúng là tôi không nỡ thật, nhưng vẫn giả vờ ghét bỏ nói:

“Đi tắm đi, người toàn mùi rượu bia, hôi chết đi được ~”

“Tuân lệnh!”

Hoắc Cẩn Thần tắm rửa thật nhanh rồi đi ra, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm.

Đây là lần thứ hai tôi được chiêm ngưỡng cơ bụng sáu múi của anh ấy.

Mặc dù tôi đã cố gắng dời mắt đi chỗ khác, nhưng hình như anh ấy đã nhìn thấu tâm tư của tôi.

Anh ấy vén chăn lên, ngồi xuống bên cạnh tôi, dụi đầu vào tôi.

“Vợ yêu ~”

“Đó là cách xưng hô chỉ có chồng em mới được gọi, anh chỉ là bạn trai thôi, xin hãy chú ý ranh giới.”

“Ha, em giỏi lắm!”

Sau đó, anh ấy bắt đầu cù lét tôi, sức lực của đàn ông và phụ nữ vốn đã khác biệt một trời một vực, tôi chỉ có thể chịu trận.

Sau khi yên tĩnh lại, bàn tay hư hỏng của Hoắc lão cẩu bắt đầu sờ soạng dây lưng áo choàng tắm của tôi.

Anh ấy kề sát vào tai tôi, khàn giọng dụ dỗ: “A Tình, được không ~”

Tình yêu cuộn trào trên gương mặt tuấn tú của anh ấy.

Trong khoảnh khắc, tôi như nhìn thấy Hoắc Cẩn Thần tỏa sáng rực rỡ trên bục diễn thuyết.

Nhìn thấy anh ấy cõng tôi đến bệnh viện vào lúc nửa đêm.

Nhìn thấy anh ấy từ chối các buổi tiệc tùng để giải đáp thắc mắc cho tôi.

Nhìn thấy anh ấy tỉ mỉ chuẩn bị cho từng ngày lễ, bù đắp những thiếu sót trong tuổi thơ của tôi.

Nhìn thấy anh ấy thay đôi chặn lại những lời trêu chọc ác ý trên bàn rượu.

Nhìn thấy anh ấy dù phải đi công tác nước ngoài cũng vội vã trở về chỉ để gặp tôi.

Nhìn thấy anh ấy phải làm việc liên tục nửa tháng trời nhưng vẫn cố gắng dành thời gian để giúp tôi lập kế hoạch nghề nghiệp, dẫn dắt tôi tiến lên.

Những chuyện cũ cứ thế hiện lên trong đầu tôi, nước mắt bất giác trào ra.

Hoắc Cẩn Thần luống cuống ôm tôi vào lòng, vỗ về tôi như dỗ dành một đứa trẻ.

“Được rồi, được rồi, anh không hỏi nữa.”

Tôi nghe thấy nhịp tim anh ấy mạnh mẽ hữu lực.

Đột nhiên tôi rất nhớ anh ấy, mặc dù lúc này anh ấy đang ở ngay bên cạnh tôi.

Tôi từ từ ngẩng đầu lên, hôn lên mắt anh ấy.

Hoắc Cẩn Thần sững người một hai giây, rồi lập tức chiếm thế chủ động.

Bộ dạng này của anh ấy khiến tôi hơi sợ hãi, miệng run rẩy hỏi: “Anh muốn làm gì!?” 

Bạn có thể thay đổi nội dung này tại:

Admin Dashboard > Quản Trị Giao Diện > Nội Dung > Tìm tab có tên "Thông báo trang đọc truyện" sau đó thay đổi Nội dung theo ý thích của bạn.

Truyện gần đây của Hiệp nè
    Lưu ý khi bình luận

    1. Không dẫn link hoặc nhắc đến website khác trong bình luận.
    2. Không văng tục, không dùng những từ nhạy cảm khi bình luận. Không bình luận gây đả kích, xúc phạm người khác.
    3. Tuyệt đối không spam.
    4. Không spoil nội dung truyện.
    5. Đánh giá hoặc bình luận không liên quan đến truyện sẽ bị xóa, trừ cupid.
    6. Đánh giá hoặc bình luận chê truyện cách chung chung, không mang giá trị cho người đọc sẽ bị xóa, trừ cupid.