Đột nhiên có một giọng nói không biết sống chết vang lên: “Hạ Tinh, sao thế! Không phải cậu thích nhất kiểu đàn ông này sao?”
Hu hu hu, Tịnh Tịnh, mình xin cậu đấy! Đừng nói nữa!!!
Sau khi nhìn rõ người đến, cô ấy sợ đến mức run bắn lên, ngồi nghiêm chỉnh hơn cả lúc họp.
“Hoắc... Hoắc tổng, sao anh lại ở đây, ha ha, trùng hợp quá... Em và Hạ Tinh đang liên hoan nhóm đây!”
Hoắc Cẩn Thần không để ý đến cô ấy mà nắm lấy cổ tay tôi, trong nháy mắt trời đất quay cuồng.
“A!”
Tôi bị Hoắc lão cẩu vác lên vai mang đi, để lại Tịnh Tịnh một mình đối mặt với chàng trai cơ bắp.
Gương mặt tuấn tú của anh ấy lạnh như băng: “Đây chính là nơi khoái lạc mà em nói? Hửm?”
“Hu hu hu, trước khi đến em cũng không biết mà.”
Hoắc Cẩn Thần cười lạnh một tiếng, bàn tay thon dài nắm chặt vô lăng, hai bên đường xe cộ tấp nập.
Con đường bình thường phải đi mất nửa tiếng, hôm nay chỉ mất mười lăm phút đã đến nơi.
Tôi bị đẩy vào căn hộ cao cấp của anh ấy. Hoắc Cẩn Thần nới lỏng cà vạt màu xám bạc, vứt bỏ cặp kính gọng vàng rồi cúi người áp lên.
Vô số nụ hôn điên cuồng rơi xuống, hung dữ hệt như muốn đốt cháy tâm trí tôi.
Nụ hôn của anh ấy dừng lại bên tai tôi, giọng nói vừa quyến rũ vừa đáng sợ: “Những lời anh nói hôm nay em quên hết rồi?”
Hai chân tôi mềm nhũn, nhỏ giọng nói: “Không, em không quên ~”
Hoắc Cẩn Thần giữ chặt eo tôi, giọng nói trầm thấp mang theo sự bất mãn: “Không quên? Không quên mà em còn dám đi sờ trai lạ? Hửm? Giỏi lắm.”
Âm cuối cao ngất của anh ấy khiến tôi chỉ thiếu nước lấy cái chết tạ tội: “Hu hu hu, đó là ngoài ý muốn! Ngoài ý muốn!”
“Tốt lắm! Người dẫn em đi tên là Tịnh Tịnh đúng không, xem ra hai người còn chưa đủ việc để làm!”
!!!
“Em sai rồi! Em thật sự sai rồi!”
Hoắc Cẩn Thần nói bằng giọng điệu mỉa mai: “Em sai ở đâu?”
Anh ấy nắm lấy bàn tay đang run rẩy của tôi, ép vào eo mình: “Là như vậy phải không?”
Ừm ~ Phải nói thế nào đây! Cơ bụng của Hoắc Cẩn Thần rất săn chắc, thực sự không kém cạnh chút nào!
Thậm chí còn rắn chắc hơn chàng trai cơ bắp kia, tràn ngập lực lượng, cơ bắp rõ ràng, tràn đầy hormone nam tính.
Tâm trí tôi bay bổng, ngơ ngác gật đầu: “Đúng! À không... Không phải! Đúng! Không phải, hu hu hu, em không biết...”
“Sao em có thể không biết được? Chẳng phải Tịnh Tịnh nói em rất thích sao?”
Lúc này mặt tôi đã đỏ bừng. Hoắc Cẩn Thần nâng mặt tôi lên, chặn câu trả lời lại giữa môi răng.
Sau đó, dưới sự ép buộc của anh ấy, tôi đã phải viết giấy cam đoan, ký tên đóng dấu.
Nhấn mạnh lần này chỉ là ngoài ý muốn, tuyệt đối sẽ không có lần sau.
Cộng thêm việc thừa nhận cơ bụng của Hoắc Cẩn Thần hơn anh chàng cơ bắp kia gấp trăm lần, gấp ngàn lần.
Những người đàn ông khác đều là đồ bỏ đi, căn bản không thể so sánh với Hoắc tổng anh minh thần võ.
Cuối cùng, anh ấy ôm tôi vào lòng giày vò một trận rồi mới miễn cưỡng đưa tôi về nhà.
Ngày hôm sau, tôi dậy rất sớm, đúng là xưa nay chưa từng có.
Mục đích là để Hoắc Cẩn Thần biết rằng tôi đã sửa đổi thái độ, hối cải làm người.
Kết quả là Tịnh Tịnh vốn quen phật hệ lại đến sớm hơn cả tôi.
Mông tôi vừa chạm vào ghế thì tin nhắn đã đến.
【 Hạ Tinh! Hoắc tổng chính là bạn trai của cậu sao?! 】
【 Đúng vậy, suỵt ~ Đừng nói cho người khác biết đấy. 】
【!? A a a a ~ 】
【 Mình đã làm gì thế này?! 】
【 Mình lại dám dẫn bà chủ đến loại địa điểm không đứng đắn kia... 】
【 Hu hu hu, mình là nỗi sỉ nhục của Hoắc thị! Là kẻ bại hoại của Thừa Phong! 】
【 Thôi xong rồi, Hoắc tổng sẽ ra lệnh truy nã mình, toàn ngành sẽ phong sát mình!! Mình phải đi ăn mày thôi! 】
【 A a a a a! Đúng là sắc đẹp làm lu mờ lý trí! Đúng là sắc đẹp làm lu mờ lý trí mà! 】
Chương 5:
Tôi vừa khóc vừa cười.
Nếu không phải tôi ngăn cản thì Tịnh Tịnh đã đăng ký thi công chức rồi.
【 Tịnh Tịnh, cậu yên tâm, Hoắc Cẩn Thần sẽ không sa thải cậu đâu, hôm qua mình đã dỗ dành anh ấy cả đêm đó! 】
【!!! Suốt cả đêm? Cậu khổ cực rồi, hu hu hu, A Tình mình có lỗi với cậu! 】
【... Cái con nhỏ dam dang này, không phải kiểu dỗ dành mà cậu nghĩ đâu! 】
Tôi còn chưa kịp giải thích rõ ràng đã thấy trưởng phòng Tạ chạy ra ngoài, đầu đầy mồ hôi, vội vàng nói:
“Nhanh nhanh nhanh! Tỉnh táo lên, Hoắc tổng đến thị sát, Đoàn Mỹ Tịnh, cô mau ngồi thẳng dậy, đừng lắc lư nữa, chú ý quản lý biểu cảm, có phải công ty sắp phá sản đâu mà ủ rũ thế kia? Còn Hạ Tình nữa, dọn dẹp bàn làm việc đi, bánh bao, sữa đậu nành, trứng trà giấu hết đi.”
Theo tiếng bước chân đến gần, bóng dáng cao lớn của Hoắc Cẩn Thần xuất hiện, phía sau còn đi theo vài vị quản lý cấp cao.
Không khí làm việc xung quanh ngày càng dày đặc, dường như ai nấy cũng đều đang tập trung làm việc.
Tôi cảm thấy anh ấy đã đứng sau lưng tôi một lúc.
Sau khi mọi người giải tán, tôi lại lấy bữa sáng ra, Tạ đầu trọc nhìn tôi với vẻ mặt bất lực.
Tôi vừa hút được hai ngụm sữa đậu nành đã bị Hoắc Cẩn Thần gọi đến văn phòng tổng tài.
“Chưa ăn sáng?”
“A? Sao anh biết?”
“Hừ, tang vật còn không giấu kín được. Anh nói này, sao em lại có thói quen như vậy, không biết nó hại dạ dày lắm sao?”
“Tiết kiệm thời gian mà ~”
“Trên bàn có trà bánh và cà phê của Từ Ký, mới ra lò, em ăn tạm đi.”
Trời ơi! Được thế thì còn gì hơn ~
“Ăn xong thì qua đây xem mấy bản kế hoạch này, học hỏi kết cấu bố cục của nó, tan làm anh sẽ giảng sơ qua cho em.”
“Còn cả mấy cuốn sách này em cũng có thể đọc thử, quý sau anh sẽ bảo lão Tạ giao cho em vài dự án để thực hành, có gì không hiểu thì cứ hỏi anh ấy hoặc hỏi anh.”
Phải thừa nhận rằng, những tài liệu mà Hoắc Cẩn Thần đưa cho tôi rất đáng để tham khảo, đều là những trường hợp điển hình trong ngành, bên cạnh còn có một số ghi chú bổ sung rất chu đáo.
Tôi hơi ngại ngùng, kéo kéo tay áo của anh ấy: “Sao anh lại tốt với em như vậy ~”
Hoắc Cẩn Thần kiêu ngạo trả lời: “Đã mua về rồi thì phải dùng thôi ~ Anh đây không có danh phận gì, lại không thể trả hàng cho HR! Chỉ có thể làm liếm cẩu mà thôi ~”
“Hoắc Cẩn Thần, anh hư hỏng ~ À đúng rồi, hôm qua Tịnh Tịnh uống quá nhiều, anh đừng trách cô ấy.”
Người đàn ông nói với giọng điệu mỉa mai: “Anh nào dám trách bạn của em, nói theo kiểu bốn bỏ năm lên, cô ấy chính là mẹ vợ nhỏ của anh còn gì.”
Tôi tựa đầu vào vai anh ấy, không nhịn được cười, lại hôn nhanh lên má anh ấy một cái rồi mới đứng dậy định rời đi.
Nhưng tôi quên mất, trong chuyện này, Hoắc đại công tử chưa bao giờ chịu dừng lại ở mức độ qua loa như vậy.
Tôi bị anh ấy kéo lại, bàn tay càn rỡ lướt qua eo mông, lại thêm một nụ hôn kiểu Pháp nồng nàn lâu dài rồi mới thả cho tôi trở lại chỗ ngồi của mình.
Tịnh Tịnh tò mò nhìn chằm chằm vào đôi môi sưng đỏ của tôi rồi lại nhìn Hoắc lão cẩu vẻ mặt thỏa mãn đi ra ngay phía sau.
Mọi chuyện đều rõ ràng.
“A Tình, nhìn kìa, Hoắc tổng cười đến mức chẳng còn chút giá trị nào, ha ha ha, xem ra bát cơm của mình được bảo vệ rồi.”
Tan làm, Hoắc Cẩn Thần dẫn tôi đến nhà anh ấy để dạy thêm cho tôi.
“Kế hoạch niêm yết chủ yếu nhắm vào việc quảng bá trên nền tảng hiện có của công ty.
“Định giá phải kết hợp với chu kỳ của sản phẩm và chu kỳ của ngành.
“Thị phần và định vị sản phẩm cần được nghiên cứu trước.”
...
Anh ấy dạy rất kỹ, tôi cũng học rất chăm chú.
Một người bạn đời tốt nhất định phải là người có thể nâng đỡ bạn, tôi nghĩ Hoắc Cẩn Thần chính là người bạn đời như vậy.
Bạn có thể thay đổi nội dung này tại:
Admin Dashboard > Quản Trị Giao Diện > Nội Dung > Tìm tab có tên "Thông báo trang đọc truyện" sau đó thay đổi Nội dung theo ý thích của bạn.
1. Không dẫn link hoặc nhắc đến website khác trong bình luận.
2. Không văng tục, không dùng những từ nhạy cảm khi bình luận. Không bình luận gây đả kích, xúc phạm người khác.
3. Tuyệt đối không spam.
4. Không spoil nội dung truyện.
5. Đánh giá hoặc bình luận không liên quan đến truyện sẽ bị xóa, trừ cupid.
6. Đánh giá hoặc bình luận chê truyện cách chung chung, không mang giá trị cho người đọc sẽ bị xóa, trừ cupid.