(5/6)
"Không ngờ rằng, đại tiểu thư Chu đây lại dám bỏ lòng kiêu ngạo, nhẫn nhịn nó một tháng."
Cô ấy lấy thẻ ngân hàng và hợp đồng hợp tác, đưa tới trước mặt tôi:
"Trong thẻ là một trăm triệu chị thua, còn hợp đồng hợp tác, em xem chút đi."
Đọc xong hợp đồng hợp tác của tập đoàn Trần thị, tôi cong môi.
Tôi đã nắm được thông tin của đối thủ cạnh tranh trong lòng bàn tay, chẳng lẽ lại không thắng nổi?
Tôi tin là, tôi có thể sớm một bước, lấy được mảnh đất Bắc thành kia.
Tôi nhấp một ngụm cà phê, nhướn mày với Trần Thư Yên:
"Đây là hạng mục đầu tiên của Trần Chi Minh sau khi tiếp nhận tập đoàn Trần thị."
"Nếu em lấy được mảnh đất kia, tập đoàn cũng chỉ thiệt hại có mấy triệu bạc."
"Nhưng đối với vị trí người thừa kế của Trần Chi Minh, khéo đến lúc đó vô cùng nguy hiểm đó."
Trần Thư Yên cười nhạt:
"Cầu còn không dược, dù sao tổn thất cũng chẳng phải tiền chị."
"Trần Chi Minh chính là cái máy bào, cả ngày chỉ thích uống rượu yêu đương."
"Có thể khiến nó vứt bỏ vị trí người thừa kế là tốt nhất."
"Để trưởng bối trong nhà tự nhận ra nó không đủ khả năng, như vậy bọn họ sẽ tự chọn chị."
"Chị đã nói rồi, vụ cá cược này chỉ là trò đùa. Chu Khê, dù em có hoàn thành hay không, chị vẫn sẽ đưa hợp đồng hợp tác này cho em, bởi vì chị cần em."
Tôi nhìn đôi mắt bừng bừng dã tâm của Trần Thư Yên.
Tôi biết, trưởng bối Trần gia trước giờ luôn trọng nam khinh nữ.
Lúc chọn người thừa kế, bọn họ không lựa chọn Trần Thư Yên đã dẫn đầu tập đoàn mở rộng ra thị trường nước ngoài, mà lại lựa chọn Trần Chi Minh suốt ngày ăn chơi đàng điếm.
Trần Thư Yên luôn buồn bực trong lòng vì chuyện này.
Tôi cười khẽ, vươn tay ra trước mặt Trần Thư Yên:
"Vậy, hợp tác vui vẻ ha?"
Hai tay bắt lấy nhau:
"Hợp tác vui vẻ."
17.
Từ sau khi chia tay, Trần Chi Minh thỉnh thoảng nhắn mấy tin quấy rối, muốn quay lại với tôi.
Thậm chí còn ngày ngày chờ tôi trước cửa, chỉ để tặng quà và hoa cho tôi.
Ngày nào cũng thế.
Tôi vừa ra ngoài là chạm mặt Trần Chi Minh.
Sắc mặt hắn tiều tụy, cằm đầu râu lởm chởm.
Nhìn thấy tôi, hắn thật sự tiến lên:
"Bé ngoan, tại sao em chặn hết các tài khoản của tôi?"
"Còn cả quà trước tôi tặng nữa, tôi thấy chúng trong thùng rác cả rồi."
"Có phải em không thích đúng không?"
"Tối qua tôi mới thắng đấu giá được viên kim cương, tôi sẽ chế tác thành dây chuyền tặng em, được không?"
Tối hôm qua, toàn bộ người trong Bắc Kinh đều biết hành động hào phóng chịu chi, mua kim cương với giá trên trời của Trần Chi Minh.
Nhưng đối với tôi, tình yêu thấp hèn này, không đáng để vào mắt.
Tôi khẽ thở dài, nhìn thẳng vào mặt Trần Chi Minh:
"Trần Chi Minh, tôi biết anh gọi tôi là bé ngoan, vì cảm thấy tôi là chó ngoan của anh."
"Cho con tượng trưng cho trung thành và đơn thuần, nhưng anh đã biến nó thành nghĩa xấu."
"Có thể anh đã quên mất anh tệ với tôi như nào, nhưng tôi còn nhớ."
"Lúc đua xe, anh sai bạn anh đụng tôi, chỉ để nhìn tôi xấu mặt."
"Diệp Tâm trở về giữa đêm, anh đẩy tôi ra khỏi xe. Anh biết không? Đêm đó giữa trời mưa, tôi phải đi mất hai cây số mới tìm được một hàng tạp hóa."
Sắc mặt Trần Chi Minh xám ngắt, hắn thấp giọng lặp lại:
"Xin lỗi, Tiểu Khê, thật sự xin lỗi..."
"Lúc đó tôi chưa biết em là người tôi muốn tìm."
"Cho tôi thêm một cơ hội nữa, được không em?"
Tôi kiên định lắc đầu:
"Nói thật cho anh biết, ban đầu bên anh cũng chỉ là trò đùa vui thôi. Tôi chưa từng có tình cảm với anh."
"Bây giờ chúng ta đã chia tay, chia đôi hai ngả, xin anh sau này đừng quấy rầy tôi nữa."
Trần Chi Minh vẫn chưa hết hy vọng, tiếp tục nói:
"Tiểu Khê, em đừng nói nhảm."
"Trước kia rõ ràng em yêu tôi đến thế, sao chỉ có thể là chơi đùa được?"
"Từ sau năm mười bảy tuổi gặp được em, tôi vẫn luôn thầm mến em, tôi thật lòng với em, có trời đất chứng giám."
"Cho nên, để tôi theo đuổi em, có được không?"
Tôi thật sự không còn kiên nhẫn, tháo khăn lụa trên cổ xuống, để lộ dấu hôn trên cổ cho Trần Chi Minh nhìn.
"Nhìn thấy chưa? Đây là bạn trai tôi để lại đấy."
Trần Chi Minh mở to hai mắt nhìn, không dám tin lùi về sau mấy bước.
Hốc mắt hắn đỏ bừng, tâm trạng trên mặt vô cùng phức tạp.
Một lúc sau, hắn mới khàn khàn lên tiếng:
"Em vừa chia tay tôi đã có người yêu mới rồi à?"
"Tôi còn chưa nắm tay em, sao hắn dám... để lại nhiều dấu hôn trên người em đến thế..."
Tôi xoay người định rời đi.
Trần Chi Minh nhanh chóng đuổi theo, hắn gấp gáp nói:
"Tiểu Khê, tôi không có ý chỉ trích em, tôi chỉ hơi ghen mà thôi."
"Chỉ cần em chịu để tôi ở lại bên em, tôi vui lòng lùi một bước!"
"Ba người cũng không phải không thể..."
Tôi thật sự không nhịn nổi, mắng Trần Chi Minh một câu:
"Thằng khùng!"
18.
Để lấy được mảnh đất Bắc Thành kia, nội bộ tập đoàn họp rất nhiều lần.
Sau vô số lần bàn bạc và đàm phán, cuối cùng cũng hợp tác thành công.
Nhìn chữ kí trên bản hợp đồng, tảng đá trong lòng tôi cuối cùng cũng rơi xuống.
Sau khi ra khỏi phòng họp, đối phương cười, vẫy tay với tôi:
"Chu tiểu thư, chúng tôi rất thỏa mãn điều kiện phía bên kia."
"Lúc trước tập đoàn Trần thị cũng muốn mảnh đất này, nhưng bọn họ tăng yêu cầu nhiều quá."
"Mà Trần Chi Minh bên kia vẫn luôn vắng mặt trong cuộc họp, so sánh ra thì, bên cô vẫn có thành ý hơn."
"Hy vọng sau này, hợp tác của chúng ta có thể thuận lợi phát triển."
Tôi gật đầu với anh ta:
"Từ tổng, ngài yên tâm, đây là chuyện đương nhiên."
Về đến văn phòng, tôi phân phó cấp dưới, lập tức truyền thông tin lấy được mảnh đất kia đi.
Quả nhiên, rất nhanh đã thu được hồi âm.
Nghe nói nội bộ tập đoàn Trần thị chấn động, đang gấp rút tổ chức cuộc họp.
Xế chiều hôm đó, cổ phiếu tập đoàn Trần thị tụt mạnh.
Tôi nhếch môi cười.
Mảnh đất kia vô cùng quan trọng với tập đoàn Trần thị.
Bọn họ đã sớm đưa ra bản kế hoạch, dự định cùng hùn vốn với tập đoàn khác để thiết kế khu biệt thự ở đó.
Nhưng giờ thiết kế không thể nào làm được, không chỉ ảnh hưởng đến lợi ích của tập đoàn, hơn hết là tổn hại danh dự cộng tác của bọn họ.
Trần Thư Yên nhắn tin cho tôi:
[Chu Khê, em được lắm.]
[Trần Chi Minh vẫn đang say sưa trong quán bar, bị ông nội bắt tại chỗ, mắng cho mất cả mặt luôn đó.]
[Còn dùng cả thước, chậc chậc, em xem, bị đánh thành như này rồi này.]
Trần Thư Yên gửi ảnh qua.
Trong ảnh, Trần Chi Minh quỳ dưới đất, hai má sưng vù, xem ra bị thương không nhẹ.
Nhìn thấy hắn sống không dễ dàng, tôi lại vô cùng dễ chịu.
Bạn có thể thay đổi nội dung này tại:
Admin Dashboard > Quản Trị Giao Diện > Nội Dung > Tìm tab có tên "Thông báo trang đọc truyện" sau đó thay đổi Nội dung theo ý thích của bạn.
1. Không dẫn link hoặc nhắc đến website khác trong bình luận.
2. Không văng tục, không dùng những từ nhạy cảm khi bình luận. Không bình luận gây đả kích, xúc phạm người khác.
3. Tuyệt đối không spam.
4. Không spoil nội dung truyện.
5. Đánh giá hoặc bình luận không liên quan đến truyện sẽ bị xóa, trừ cupid.
6. Đánh giá hoặc bình luận chê truyện cách chung chung, không mang giá trị cho người đọc sẽ bị xóa, trừ cupid.