Chương 3
Avatar Khung avatar
12103 Chữ

(3/6)

8.
Nụ hôn kết thúc, tôi xụi lơ dựa vào ngực Chu Kình Vũ.

Tôi ngả lên vai anh, yếu ớt kêu:

"Anh trai..."

Chu Kình Vũ hôn lên trán tôi:

"Ừm, anh đây."

Tất cả bất an và bối đều biến mất ngay vào lúc này, chỉ còn ỷ lại và an tâm.

Bên ngoài trời vẫn đổ mưa to như thác cuốn.

Nhưng vùi trong vòng tay của Chu Kình Vũ, anh không để tôi dính phải giọt mưa nào.

Tối nay anh đặc biệt dịu dàng.

Băng bó vết thương xong, rõ ràng tôi có thể tự đi, nhưng anh vẫn khăng khăng bế tôi vào phòng.

Tôi ngồi ở mép giường, nắm lấy tay Chu Kình Vũ, không muốn anh rời đi:

"Anh trai, sấm to quá."

"Anh có thể giống như hồi bé, ngủ chung với em được không?"
Chu Kình Vũ chỉ cúi đầu nhìn tôi, không nói gì.

Tôi ngẩng đầu lên, quật cường đối mặt với anh:

"Nếu anh không muốn, vậy em tìm Trần Chi Minh cũng được."

"Bây giờ em gọi cho anh ấy..."

Chu Kình Vũ cúi người, nắm lấy cằm tôi.

Anh thản nhiên nói:

"Môi đã bị anh hôn sưng lên, còn nghĩ tới bạn trai à?"
"Bé yêu, em biết lời mời của em kích thích nhường nào khong?"

Tôi đỏ mặt, xích lại gần Chu Kình Vũ, thấp giọng nói: "Anh trai, em biết."

Sau đó, tôi cởi dần từng cúc một trên áo sơ mi của anh.

Toàn bộ hình xăm trên cánh tay trái anh lộ ra, là hình xăm phi điểu.

Chu Kình Vũ ôm tôi.

Bây giờ, phi điểu đang dừng trên eo tôi.

Trong lúc ý loạn tình mê, tôi kìm lại tiếng rên rỉ, ôm lấy mặt Chu Kình Vũ, nũng nịu:

"Anh trai, em thích anh từ rất lâu rồi."

"Về sau anh cũng yêu em hơn chút, được không?"

Từng nụ hôn rơi xuống mặt tôi. Chu Kình Vũ thở gấp bên tai tôi:

"Bé yêu, yêu em như này, đã đủ hay chưa?"

9.
Sáng sớm, tôi mơ màng mở mắt ra.

Chu Kình Vũ đã mặc đồ xong, đang đeo đồng hồ.

Tôi ngồi dậy, xuống giường, đi đến ôm eo anh:

"Anh trai, chào buổi sáng."

Anh xoa mặt tôi:

"Dưới đất lạnh lắm, sau xuống giường nhớ xỏ dép vào."

"Bây giờ còn sớm, em ngủ thêm chút đi."

"Đợi chiều anh tan làm, anh về nấu cơm cho em."

Tôi ngoan ngoãn đáp lời, nhưng trong lòng tôi lại thầm nổi ý xấu.

Tôi chạy tới bàn trang điểm, lấy son, thoa lên môi.

Sau đó tôi tháo cúc áo sơ mi cao nhất của anh ra, để lại vết son môi bên trong cổ áo anh.

Tôi nhoẻn miệng cười:

"Đi làm cũng phải nhớ đến em."

Chu Kình Vũ cong môi, nghiêm túc trả lời: "Ừm, sẽ luôn nhớ em."

10.
Tối qua, túi tôi tôi trên xe Trần Chi Minh.

Nhưng không ngờ rằng, Trần Thư Yên lại tự mình đến trả.

Vị đại tiểu thư này rất tự nhiên ngồi xuống ghế sô pha, sau đó châm một điếu thuốc:

"Em chị đúng là chẳng đáng tin gì cả, ngay cả túi xách cũng muốn chị mang trả."

Tôi rót cốc nước, đưa tới mặt cô ấy.

Trần Thư Yên lúc này mới để ý tới cánh tay băng kín của tôi, kinh ngạc hỏi:

"Sao em lại bị thương thế?"

Tôi lạnh nhạt trả lời:

"Hôm qua Diệp Tâm về nước, em bị Trần Chi Minh đẩy ra khỏi xe nên ngã cọ tay xuống đất."

Trần Thư Yên không nhịn được thấp giọng chửi bậy mấy câu, sau đó chau mày:

"Thằng nhóc này đúng là súc vật."

Cô ấy dập tắt thuốc, có chút áy náy nhìn tôi:

"Lúc đầu dám cá với em chỉ là do chị cảm thấy thú vị mà thôi."

"Chị không ngờ cái thằng nhóc Trần Chi Minh này quá đáng mức này."

"Nếu em muốn hủy cược, em có thể hủy bất cứ lúc..."

Tôi ngắt lời cô ấy: "Em sẽ không hủy cược."

"Giao hẹn yêu nhau một tháng, ngày mai sẽ là ngày cuối cùng."

"Đến lúc đó nếu em thắng, chị đừng quên đưa phương án hợp tác kia cho em."

Trần Thư Yên cười khẽ, ôm vai tôi:

"Được, Chu Khê, chị ngày càng tán thưởng em đấy."

Cô ấy lấy một bức ảnh trong túi ra, đưa tới trước mặt tôi:

"Đúng rồi, hình như hôm qua thằng em chị với Diệp Tâm gì đó kia cãi nhau."

"Lúc nó về nhà đập phá rầm rầm, khiến chị ngủ cũng không ngon."

"Nó cứ vừa uống vừa cầm bức ảnh này, đứa con gái bên cạnh nó là Diệp Tâm nhỉ?"

Trong nháy mắt nhìn rõ bức ảnh, tôi không tự chủ mở to mắt nhìn.

Tôi kinh ngạc hỏi Trần Thư Yên:

"Người trong này là Trần Chi Minh ạ?"

Trần Thư Yên gật đầu: "Đúng, nó đấy."

Trong bức ảnh, hoa đào bị gió thổi bay, thiếu niên mặt mày bầm dập bưng bánh sinh nhật trong tay, khóe miệng ẩn giấu ý cười.

Mà bên cạnh thiếu niên là một cô gái đeo túi tập thể dục, sắc mặt lạnh lùng.

Nhưng, cô gái này không phải Diệp Tâm, mà là tôi.

11.
Đến tận nửa đêm, tôi vẫn nghĩ đến bức ảnh kia, mãi không chìm vào giấc ngủ được.

Tôi hỏi thăm bạn Trần Chi Minh mới biết được chuyện ngày xưa của hắn.

Năm Trần Chi Minh mười bảy tuổi, hắn đã điên dại tìm kiếm khắp nơi, muốn tìm được cô gái trong bức ảnh.

Chính vào lúc đó, Diệp Tâm chủ động liên hệ Trần Chi Minh, nói mình là người trong ảnh.

Nhưng sự thật không phải thế.

Sau khi học xong tiết thể dục, tôi tan học đi về. Trên đường về, lúc đi ngang qua ngõ, tôi tận mắt chứng kiến blhđ.

Một đám người vây lại thành vòng, đấm đá thiếu niên ở giữa.

Tôi đã chứng kiến Chu Kình Vũ dùng nắm đấm xử lý trở ngại như này không biết bao nhiêu lần.

Tôi đã sớm lĩnh ngộ, lấy mạnh trị mạnh mới là chân lý.

Tôi rút gậy bóng chày trong túi ra, hung hăng đập vào lưng tên cầm đầu.

Nhìn dáng vẻ rên rỉ đau đớn dưới đất của gã, tôi xì một cái:

"Vừa rồi không phải cười vui lắm à?"

"Sao giờ không cười nữa đi?"

Đây cũng chỉ là đám ô hợp, cho nên bọn họ nhanh chóng giải tán.

Mà thiếu niên núp trong góc ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt lảng tránh, cẩn thận mở miệng:

"Cảm ơn cậu..."

"Hôm nay là sinh nhật tôi, cậu... có thể đón sinh nhật cùng tôi không?"
Tôi chưa bao giờ nghĩ tới, thiếu niên ngây ngô đó là Trần Chi Minh.

Cũng chưa từng nghĩ đến, sau bao nhiêu năm trời, hắn vẫn cất giữ bức ảnh chụp bừa này.

Chợt, trong đầu tôi lóe lên một suy nghĩ.

Tôi mở mạng xã hội của Trần Chi Minh ra.

Ảnh nền của hắn, chính là hoa đào đang bay xuống trong bức ảnh kia.

Thì ra là thế, hắn thích hoa đào, chẳng qua là yêu ai yêu cả đường đi lối về.

Lúc này, trên điện thoại tôi vừa khéo có tin nhắn đến.

Là tin nhắn của Trần Chi Minh:

[Hôm nay là sinh nhật tôi, cùng tôi đón sinh nhật đi.]

[Tôi ở quán bar đợi em.]

12.
Vẫn là phòng bao quen thuộc.

Vẫn giống như trước, Trần Chi Minh ngồi ở giữa, được mọi người vây quanh.

Nhưng lần này, các bạn hắn đều không hẹn mà cùng trầm mặc, cứ một chén lại một chén uống rượu cùng Trần Chi Minh.

Trần Chi Minh một hơi cạn sạch whisky trong cốc, ngẩng đầu nhìn về phía tôi: 

Bạn có thể thay đổi nội dung này tại:

Admin Dashboard > Quản Trị Giao Diện > Nội Dung > Tìm tab có tên "Thông báo trang đọc truyện" sau đó thay đổi Nội dung theo ý thích của bạn.

Truyện gần đây của Hiệp nè
    Lưu ý khi bình luận

    1. Không dẫn link hoặc nhắc đến website khác trong bình luận.
    2. Không văng tục, không dùng những từ nhạy cảm khi bình luận. Không bình luận gây đả kích, xúc phạm người khác.
    3. Tuyệt đối không spam.
    4. Không spoil nội dung truyện.
    5. Đánh giá hoặc bình luận không liên quan đến truyện sẽ bị xóa, trừ cupid.
    6. Đánh giá hoặc bình luận chê truyện cách chung chung, không mang giá trị cho người đọc sẽ bị xóa, trừ cupid.