Chương 2
Avatar Khung avatar
11917 Chữ

(2/6)

"Bé ngoan, em quên rồi à, tôi không thích xoài."

Trần Chi Minh đổ thẳng đĩa xoài vào thùng rác.

Hắn nặng nề bóp cổ tay tôi, mạnh bạo kéo tôi ra ngoài.

Trần Chi Minh cao ngạo nhìn tôi:

"Ngay cả tôi thích gì cũng không biết, cút về."

Nhìn cửa đóng lại, tôi không ngừng cười lạnh.

Trần Chi Minh, anh được lắm.

Tôi lấy điện thoại ra, mở khung chat trên cùng, gửi một tin nhắn:

[Cược thêm năm ngàn vạn, theo hay không?]

4.
Hôm sau, Trần Chi Minh lại như chưa có chuyện gì, gửi tin nhắn cho tôi:

[Ăn tối cùng nhau nhé.]

Tôi vươn vai một cái, tùy ý trả lời:

[Vâng, A Minh.]

Đến lúc xuống nhà, Chu Kình Vũ không đi làm, ngồi trên sô pha làm việc.

Cũng hợp ý tôi lắm.

Tôi dựa vào người anh, thân mật khoác tay anh, nũng nịu nói:

"Anh trai, chào buổi sáng."

Chu Kình Vũ chỉ ừ nhẹ một tiếng, thờ ơ rút tay ra.

Tôi cởi áo khoác xuống, vẫn không chịu buông tha, xích lại gần:

"Anh trai, anh xem hình xăm mới của em này, có phải rất đẹp đúng chứ?"

Sau khi rời khỏi quán bar, tôi tìm một tiệm xăm suốt cả đêm.

Bên vai trái xăm lên một bông đào kiều diễm.

Hoa đào hồng nhạt nở rộ trên làn da tuyết trắng, trông có vẻ đặc biệt diêm dúa lẳng lơ.

Rất rõ ràng, hô hấp Chu Kình Vũ ngừng lại phút chốc.

Sắc mặt anh trầm đến mức như có thể nhỏ ra nước:

"Chu Khê, em liều lĩnh cũng phải có mức độ thôi chứ?"

"Trước khi xăm hình, sao em không hỏi anh trước?"

Tôi tội nghiệp mở miệng:

"Nhưng bạn trai em cũng thích hoa đào lắm á."

"Với lại, em thấy anh trai cũng có hình xăm, sao em lại không thể?"

Chu Kình Vũ nhắm hai mắt lại.

Yên lặng rất lâu, anh mới thở hắt ra:

"Chu Khê, em đừng nhắc đến thằng bạn trai em trước mặt anh nữa."

"Anh đã nói rồi, em và Trần Chi Minh không xứng đôi."

Tôi mỉm cười:

"Anh trai, anh cũng đã nói, em và anh không xứng đôi."
Chu Kình Vũ lạnh lùng nhìn đóa hoa đào nở rộ kia.

Anh không chút lưu tình đứng dậy, chỉ thờ ơ để lại một câu:

"Tùy em."

Nhưng anh vẫn là kiểu già mồm mềm lòng, trước khi rời đi, anh vẫn mua cả túi thuốc bôi cho tôi.

Mà trong lòng tôi lại tràn đầy yêu thương không thể giấu.

Anh trai, thật ra em không phải vì Trần Chi Minh.

Trong tập tranh của anh, ngoài tranh chân dung của em ra, chính là hoa đào.

Em biết, thứ anh thích nhất, cũng chính là hoa đào.

5.
Bởi vì lời mời ăn tối của Trần Chi Minh, tôi đặc biệt trang điểm rất tinh xảo.

Tôi còn mặc váy trễ ngực gợi cảm, chỉ để lộ ra hoa đào trên vai.

Quả nhiên, lúc Trần Chi Minh nhìn thấy tôi, biểu tình không che giấu chút kinh diễm nào.

Hắn thấp giọng tán thưởng:

"Rất đẹp."

Mà Trần Chi Minh còn để thuốc trị dị ứng xoài trên ghế lái phụ, cùng đó là một hộp trang sức tinh xảo.

Bên trong là dây chuyền kim cương lấp lánh.

Trần Chi Minh còn tự mình đeo cho tôi, động tác dịu dàng chưa từng có.

Vả một cái rồi cho kẹo, là thủ đoạn hắn hay dùng.

Chẳng qua tâm tình của tôi vẫn thế, vô cùng vui sướng.

Vậy xem ra, cả tháng không ngừng nỗ lực của tôi đã có hiệu quả rồi.

Lát cho thuê dây chuyền kim cương này, là có thể có thêm tiền đặt cược rồi.

Ngay lúc tôi cho là buổi hẹn tối nay sẽ tiến hành thuận lợi, Trần Chi Minh đang lái xe chợt nhận một cuộc điện thoại.

Ban đầu, ánh mắt hắn bình tĩnh như trước, chỉ đơn giản đáp lời.

Nhưng bỗng không biết bên kia nói gì, Trần Chi Minh bỗng nhiên thắng gấp lại.

Hắn thất thố hỏi:

"Nói thật à?"

Ngay lúc tôi chưa kịp phản ứng rốt cục đã xảy ra chuyện gì, Trần Chi Minh cúp điện thoại.

Hắn quay sang, hờ hững mở miệng.

"Xuống xe."

Không phải chứ?

Vậy kế hoạch tối nay của tôi lại thất bại à?

Tôi đang định mở miệng, Trần Chi Minh lại không cần suy nghĩ, lặp lại:

"Xuống xe, đừng để tôi nói lần thứ ba."

"Tâm Tâm về rồi, tôi muốn đến sân bay đón em ấy."

Tôi hơi ngơ ngác.

Tôi chợt nhớ tới giấy note trong tài liệu.

Diệp Tâm, bạch nguyện quang của Trần Chi Minh.

Trần Chi Minh trước giờ chưa bao giờ kiên nhẫn, hắn ấn nút, mở cửa xe, mạnh bạo kéo tôi ra khỏi xe.

Còn chưa kịp phản ứng, tôi đã ngã nhoài xuống đất.

Da thịt trần trụi cọ xuống mặt đất, máu tươi không ngừng chảy ra.

Bên ngoài còn đang mưa như thác đổ, tầm mắt tôi lập tức trở nên mơ hồ.

Xe thể thao của Trần Chi Minh nhanh chóng phóng đi, nước bùn bắn tung tóe khắp người tôi.

6.
Xung quanh là con đường hoang vu.

Đi rất lâu, tôi mới tìm được một tiệm tạp hóa.

Đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của nhân viên, tôi mới nhận ra bây giờ trông mình kinh khủng mức nào.

Trong lòng không ngừng lặp đi lặp lại, cũng chẳng là gì đâu, đây cũng chẳng phải lần đầu Trần Chi Minh bỏ mình lại, chẳng lẽ còn chưa quen chắc?

Nhịn thêm một lần nữa đi, hoàn thành cá cược xong là xong rồi.

Tôi lê chân, yếu ớt mỉm cười với nhân viên:

"Xin hỏi, tôi có thể mượn điện thoại của anh được không?"

"Túi tôi để quên trên xe."

Cầm lấy điện thoại, tôi bấm dãy số tôi đã nhớ kỹ.

Âm thanh trầm thấp của đàn ông truyền đến:

"Xin nghe."

Trong nháy mắt, lớp phòng ngự của tôi sụp đổ, nơi mềm yếu nhất trong lòng tôi không thể nào giấu diếm được nữa.

Tôi nhẹ nhàng nói:

"Anh trai, em đang ở ngoài."

"Em không có ô, em lạnh lắm."

"Anh đến đón em, có được không?"
Tôi chưa từng nghĩ tới, Chu Kình Vũ luôn trấn tĩnh lại có lúc rối loạn.

Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói lo lắng của anh: "Được, Khê Khê, chờ anh."
7.
Lúc Chu Kình Vũ đến, tôi đang ôm chặt lấy chân, rúc trong góc run rẩy.

Anh cởi áo khoác ra, phủ lên người tôi, sau đó nhẹ nhàng lấy khăn tay, lau từng chút nước mưa trên người tôi.

Môi tôi run rẩy, khẽ mấp máy:

"Anh trai, anh tới đón em rồi."

Trên mặt Chu Kình Vũ đều là đau lòng và tức giận không thể giấu:

"Sao lại thành ra như này?"

"Không phải em nói, em ra ngoài ăn tối với Trần Chi Minh à?"

Tôi cúi đầu:

"Đúng thế... nhưng anh ta vứt em lại đây."

Chu Kình Vũ cau mày:

"Em thích thằng đó đến mức vậy à?"

Tôi nghĩ rằng, tôi thật sự hư hỏng lắm rồi.

Lúc này, tôi vẫn muốn chọc tức Chu Kình Vũ.

Tôi nhìn thằng vào mắt anh, xì khẽ một tiếng:

"Đúng thế, em đã nói từ trước rồi còn gì, anh không yêu em, em sẽ đi yêu người khác."

Tôi thấy trong mắt anh dấy lên lửa giận hừng hực.

Một giây sau, môi tôi bị chặn lại.

Nụ hôn của Chu Kình Vũ vừa đột ngột vừa nóng bỏng.

Mà tôi lại tự nguyện thuần phục.

Tôi vụng về đáp lại Chu Kình Vũ, hôn càng nồng nàn hơn.

Bạn có thể thay đổi nội dung này tại:

Admin Dashboard > Quản Trị Giao Diện > Nội Dung > Tìm tab có tên "Thông báo trang đọc truyện" sau đó thay đổi Nội dung theo ý thích của bạn.

Truyện gần đây của Hiệp nè
    Lưu ý khi bình luận

    1. Không dẫn link hoặc nhắc đến website khác trong bình luận.
    2. Không văng tục, không dùng những từ nhạy cảm khi bình luận. Không bình luận gây đả kích, xúc phạm người khác.
    3. Tuyệt đối không spam.
    4. Không spoil nội dung truyện.
    5. Đánh giá hoặc bình luận không liên quan đến truyện sẽ bị xóa, trừ cupid.
    6. Đánh giá hoặc bình luận chê truyện cách chung chung, không mang giá trị cho người đọc sẽ bị xóa, trừ cupid.