6
Tôi đến căn hộ mà Cố Bắc Lẫm đã tặng cho tôi.
Từ khi Kỳ Niệm trở về, Cố Bắc Lẫm cơ bản không còn đến nữa.
Thỉnh thoảng có đến một hai lần, cũng chỉ vì tranh giành thông báo và tài nguyên của tôi.
Anh ta bảo tôi chờ anh ta ở căn hộ.
Nghe chính miệng tôi nói "không sao" xong, anh ta lại vội vàng rời đi.
Chỉ là hôm nay.
Có lẽ anh ta sẽ không đến.
Trước khi đến căn hộ, tôi đã nhờ nhân viên quản lý tòa nhà mang đến mấy thùng giấy lớn.
Bật nhạc lên, tôi bắt đầu từ từ thu dọn đồ đạc trong căn hộ.
Những tấm ảnh bày trong tủ kính được tôi gỡ xuống từng tấm một.
Cố Bắc Lẫm chưa bao giờ chụp ảnh cùng tôi.
Những tấm ảnh chụp chung có thể trưng bày phần lớn đều là ảnh công khai khi chúng tôi cùng tham gia sự kiện thương mại, nhưng tôi vẫn trân trọng chúng như báu vật.
Sau khi đóng gói xong các thùng, Cố Bắc Lẫm đã gửi mấy kịch bản vào email của tôi.
Anh ta lại gửi tin nhắn cho tôi.
"Nửa tháng tới anh phải đi công tác, chắc sẽ không thể trả lời tin nhắn của em kịp thời."
"Chọn được kịch bản nào thì cứ liên hệ trực tiếp với trợ lý của anh."
"Sinh nhật vui vẻ, ngủ ngon."
Tôi nhếch mép cười, không trả lời.
Trước khi rời khỏi căn hộ, tôi xóa dấu vân tay của tôi trên khóa cửa.
Chìa khóa và thẻ từ cũng được tôi đặt trên khay ở tủ giày.
Nhân viên quản lý tòa nhà trực ca đêm ngập ngừng hỏi tôi: "Cô không cần nữa ạ?"
"Ừm, không cần nữa."
"Vậy làm phiền anh giúp tôi xử lý nhé, cảm ơn anh.”
7
Ngày đoàn phim "Như Ca" công bố danh sách diễn viên, Cố Bắc Lẫm đang đi công tác xa hiếm khi gọi điện cho tôi.
"Mấy kịch bản kia em đều không ưng ý sao?"
"Anh nghe trợ lý nói em vẫn chưa liên lạc với cậu ấy."
Giọng anh ta không chút cảm xúc.
Anh trai tôi lười biếng dựa vào ghế phụ, khi nghe thấy giọng của Cố Bắc Lẫm thì nhướng mày tỏ vẻ không vui.
"Dạo này em không đóng phim nữa, có sắp xếp khác rồi."
"Em đang lái xe, cúp máy trước đây."
Cố Bắc Lẫm không nói gì.
Chỉ là trước khi cúp máy, một giọng nữ nhỏ nhẹ yếu ớt vang lên qua loa xe, rõ ràng truyền ra.
"Có phải Thanh Thanh vẫn còn để ý đến bộ phim "Như Ca" không?"
"A Lẫm, xin lỗi anh, đều tại em cả."
Tôi hít sâu một hơi, đối diện với ánh mắt dò xét của anh trai.
"Anh, chuyện hủy hợp đồng em tự mình giải quyết được."
"Anh yên tâm."
Nể mặt Cố Bắc Lẫm, các điều khoản thương mại trong hợp đồng phần lớn đều có lợi cho tôi.
Dù có vi phạm hợp đồng cũng không gây ra ảnh hưởng lớn.
"Có chuyện gì thì cứ tìm anh."
"Ở ngã tư phía trước cho em xuống xe đi, em đi tìm Giang..."
Anh trai tôi gật đầu, giọng nói đột ngột dừng lại.
Anh ấy có chút ngại ngùng dời mắt ra ngoài cửa sổ xe.
"Giang Tuân Nhiên vừa hay đến Bắc Kinh công tác."
"Đợi em giải quyết xong mọi chuyện, chúng ta cùng nhau về Nam Thành."
8
Mãi đến khi tôi giải quyết xong hết các thủ tục hủy hợp đồng, Cố Bắc Lẫm dường như vẫn không hề hay biết.
Trước đây, hễ tôi có chút động tĩnh gì, anh ta luôn là người đầu tiên biết, sợ tôi chịu thiệt thòi hay gặp chuyện gì đó.
Ngày quyết định rút khỏi giới giải trí, tôi thậm chí còn lo lắng Cố Bắc Lẫm sẽ ngăn cản.
Soạn xong bài đăng thông báo chính thức trên Weibo, tôi bật cười.
Là tôi nghĩ nhiều rồi.
Cũng thở phào nhẹ nhõm, như vậy cũng tốt.
Một mối quan hệ mập mờ bắt đầu, dứt khoát kết thúc.
Bài đăng Weibo được hẹn giờ đăng tải.
Khi tôi tắm xong bước ra, điện thoại có vài cuộc gọi nhỡ.
Có của bố mẹ tôi.
Có của bạn bè trong giới.
Cũng có của những nhà sản xuất và đạo diễn từng hợp tác có quan hệ tốt với tôi.
Điện thoại của anh trai tôi cũng vừa gọi đến, giọng anh ấy có chút gấp gáp.
"Ở nhà à?"
"Có tiện không, anh qua đó bây giờ."
Mãi đến khi anh trai tôi mồ hôi nhễ nhại xuất hiện ở cửa nhà, tôi mới biết tin tức đã gây bão trên mạng.
Ảnh Cố Bắc Lẫm và Kỳ Niệm cùng nhau ra vào khách sạn và các địa điểm du lịch ở nước ngoài bị tung lên, trùng hợp là tôi cũng tuyên bố rút khỏi giới.
Không ít người chế giễu.
Chim hoàng yến dù có đẹp đến đâu, cũng phải nhường đường cho bạch nguyệt quang.
Tôi nhìn chằm chằm vào bình luận được nhiều lượt thích trên màn hình, trong lòng thực sự không có chút gợn sóng nào.
"Thanh Thanh, em không sao chứ?"
"Anh đã cho người đi xóa bài rồi, em đừng để bụng."
Tôi muốn nói không cần đâu.
Nhưng nhà họ Giang làm chính trị.
Tôi không để ý, nhà họ Giang chưa chắc đã không để ý.
Mà tôi cũng thật sự không muốn dính dáng gì đến Cố Bắc Lẫm nữa.
9
Cố Bắc Lẫm về đến Bắc Kinh ngày thứ hai mới liên lạc với tôi.
Tin tức hot đã bị gỡ gần hết, độ hot của bài đăng tuyên bố rút khỏi giới của tôi cũng giảm đi đáng kể.
Cố Bắc Lẫm hẹn tôi đến căn hộ.
Tôi vừa đến trước cửa, còn đang do dự có nên nhập mật mã không thì cửa đã mở ra từ bên trong.
Anh ta vẫn đi giày da, áo khoác vắt trên cánh tay.
Trông có vẻ cũng vừa mới đến.
Anh ta day day mi tâm, giọng mũi hơi nặng.
"Mạnh Nam Thanh, tại sao lại rút khỏi giới?"
"Có phải bình thường anh quá nuông chiều, cưng chiều em rồi không?"
"Hay là vì em tin vào những tin đồn trên mạng về anh và Kỳ Niệm, anh đã nói là anh chỉ đang bù đắp cho cô ấy thôi mà."
Tôi mím chặt môi.
Trong đầu cố gắng lục tìm những hình ảnh anh ta cưng chiều, nuông chiều tôi.
Trước khi Kỳ Niệm trở về, có lẽ là vậy.
Tôi ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt chất vấn của Cố Bắc Lẫm.
"Chỉ là muốn nghỉ ngơi một thời gian thôi."
"Mấy năm nay bôn ba đóng phim cũng mệt mỏi rồi."
"Vừa hay ông nội về nước, chuyện nhà cũng nhiều, định về nhà ở với người thân."
Tôi không hề nhắc đến Kỳ Niệm.
Trước khi rời khỏi Bắc Kinh, tôi cũng không muốn xảy ra xung đột với Cố Bắc Lẫm nữa.
Cho nên tôi bình tĩnh trình bày kế hoạch sắp tới của tôi, ngoại trừ chuyện liên hôn.
Cố Bắc Lẫm thở phào nhẹ nhõm.
Anh ta muốn nắm tay tôi, nhưng bị tôi khéo léo tránh đi.
Tôi lách qua anh ta, đi về phía tủ ti vi.
Vừa kéo ngăn kéo định lấy thuốc cảm thì điện thoại của Cố Bắc Lẫm đã vang lên.
Anh ta vội vàng rời đi, giọng nói suýt chút nữa bị chặn ngoài cửa.
"Anh còn có cuộc họp, đi trước đây."
"Khi nào về thì nói với anh, lúc đó anh đưa em đi."
10
Mấy ngày cuối ở Bắc Kinh, tôi tụ tập một bữa với mấy cô bạn đại học đã định cư ở đây.
Khi họ hỏi về kế hoạch sau này của tôi, ai nấy đều có chút ngậm ngùi.
"Cậu là diễn viên trẻ có cơ hội đoạt giải Grand Slam nhất đấy."
"Nói rút lui là rút lui ngay, thật là quyết đoán."
Tôi cong môi cười, không giấu chuyện liên hôn.
"Kết hôn chỉ là thứ yếu thôi."
"Chủ yếu là về giành gia sản với anh trai tôi."
Mấy người cười phá lên.
Đến khi tôi chủ động nhắc đến Cố Bắc Lẫm, họ mới dần thu lại nụ cười, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc.
"Tớ chưa nói với anh ta chuyện liên hôn."
"Nếu anh ta có hỏi các cậu..."
Nghĩ một chút, chắc Cố Bắc Lẫm cũng chẳng để ý đâu.
Tôi lắc đầu cười: "Thôi vậy, chắc anh ta cũng không hỏi các cậu đâu."
Hôm đó, chúng tôi uống đến tận nửa đêm ở quán bar.
Mãi đến khi chồng của họ đến đón, buổi tụ tập mới kết thúc.
Đứng ở cửa quán bar, gió lạnh thổi khiến tôi tỉnh rượu được kha khá.
Tôi vốn không giỏi uống rượu.
Mấy buổi tiệc xã giao không thể từ chối, Cố Bắc Lẫm cũng sẽ nói đến đón tôi.
Nhưng xe đến nơi, người mở cửa luôn là trợ lý của anh ta, sau đó giải thích: "Cô Mạnh, cuộc họp của Cố tổng vẫn chưa kết thúc, để tôi đưa cô về trước."
Sau này, khi Kỳ Niệm về nước.
Chỉ cần chúng tôi cùng tham gia một buổi tiệc rượu, Cố Bắc Lẫm đều sẽ xuất hiện đúng giờ.
Lúc đó, anh ta còn cố ý giữ khoảng cách với Kỳ Niệm.
Nhưng tôi biết, anh ta không đến đón tôi.
11
Khi Cố Bắc Lẫm xuất hiện ở cửa nhà, tôi khá bất ngờ.
Vì ngày hôm sau tôi đã phải rời khỏi Bắc Kinh, mấy người thợ chuyển nhà đang tất bật ra vào.
Vừa bước ra khỏi thang máy, sắc mặt Cố Bắc Lẫm đã tối sầm lại.
"Sao đột nhiên lại chuyển nhà?"
"Em vẫn còn giận anh à?"
Tôi ngẩn người.
Vừa định mở miệng thì Kỳ Niệm cũng bước ra từ thang máy.
Cô ta mặc một bộ sườn xám, càng làm tôn lên vóc dáng quyến rũ.
"A Lẫm, anh hung dữ quá."
Cô ta liếc nhìn Cố Bắc Lẫm đầy trách móc, như thể đang giải thích với tôi.
"Thanh Thanh, là tôi bảo A Lẫm đưa tôi đến tìm cô."
Tôi nhìn phòng khách trống trơn, nở một nụ cười gượng gạo.
"Em định về nhà một thời gian."
"Căn nhà này trước đây em thuê, mà cũng sắp hết hạn hợp đồng rồi, nên em bàn với chủ nhà trả lại."
"Đồ đạc cũng chuyển đi hết rồi, nên không mời hai người vào nhà ngồi được."
Hồi trước lên Bắc Kinh học đại học, bố mẹ sợ tôi không quen ở ký túc xá nên đã mua cho tôi một căn nhà.
Sau này bạn cùng phòng đều rất tốt, mãi đến khi tôi bắt đầu đóng phim mới chuyển vào ở.
Với người ngoài, tôi vẫn luôn nói là mình thuê nhà.
Ngày quyết định rời đi, tôi đã nhờ môi giới rao bán nhà, hai hôm trước vừa làm xong thủ tục sang tên.
Cố Bắc Lẫm không nói gì.
Ánh mắt anh ta vẫn luôn dán chặt vào mặt tôi, như thể đang quan sát cảm xúc của tôi.
Kỳ Niệm liếc nhìn phòng khách rồi mới lên tiếng.
"Ngày mai là buổi họp báo ra mắt bộ phim đầu tiên đánh dấu sự trở lại của tôi, tôi muốn mời cô đến."
"Vốn dĩ A Lẫm bảo chỉ cần nhắn tin cho cô là được, nhưng tôi nghĩ đích thân nói với cô vẫn tốt hơn."
"Cô sẽ đến chứ, Thanh Thanh?”
Bạn có thể thay đổi nội dung này tại:
Admin Dashboard > Quản Trị Giao Diện > Nội Dung > Tìm tab có tên "Thông báo trang đọc truyện" sau đó thay đổi Nội dung theo ý thích của bạn.
1. Không dẫn link hoặc nhắc đến website khác trong bình luận.
2. Không văng tục, không dùng những từ nhạy cảm khi bình luận. Không bình luận gây đả kích, xúc phạm người khác.
3. Tuyệt đối không spam.
4. Không spoil nội dung truyện.
5. Đánh giá hoặc bình luận không liên quan đến truyện sẽ bị xóa, trừ cupid.
6. Đánh giá hoặc bình luận chê truyện cách chung chung, không mang giá trị cho người đọc sẽ bị xóa, trừ cupid.