1
"Vai nữ chính của bộ phim này, nhường cho Kỳ Niệm."
"Anh không muốn phải nhắc lại lần thứ hai, em có ý kiến gì không?"
Giọng Cố Bắc Lẫm lạnh lùng.
Có lẽ là tức giận, dao nĩa trong tay anh ta va vào đĩa, tạo ra tiếng động chói tai.
Tôi nghẹn họng, cố gắng nuốt ngược nước mắt vào trong.
Điện thoại trên bàn rung liên hồi, khi tôi ra khỏi phòng để nghe điện thoại thì vừa hay gặp Kỳ Niệm chuẩn bị bước vào.
Cô ta cười tươi nhìn tôi: "Nghe nói hôm nay sinh nhật cô, A Lẫm gọi tôi đến cùng chúc mừng."
Trên cổ cô ta đeo chiếc vòng cổ đá quý mà Cố Bắc Lẫm đã bỏ ra một số tiền lớn để mua được trong buổi đấu giá hôm trước.
Vừa đẹp vừa chói mắt.
Tôi gật đầu, lách người qua cô ta, tìm một chỗ yên tĩnh.
Điện thoại kết nối, là giọng nói lười biếng nhưng đầy yêu thương của anh trai tôi.
"Sinh nhật vui vẻ nhé, đại minh tinh."
"Ông nội về nước rồi, em chuẩn bị tâm lý đi, chuyện liên hôn chắc là..."
Chuyện liên hôn là do ông nội và bạn chiến đấu cũ định từ khi tôi còn nhỏ.
Sau khi ông nội bị bệnh phải ra nước ngoài dưỡng bệnh thì không ai nhắc đến nữa, cho đến tận bây giờ.
Tôi cụp mắt xuống, lên tiếng cắt ngang lời anh trai tôi.
"Anh, em đồng ý liên hôn."
"Em biết nhà họ Giang nhiều quy củ, em sẽ nhanh chóng giải quyết ổn thỏa chuyện của em."
"Sau đó... Rời khỏi giới giải trí."
2
Khi tôi trở lại phòng riêng, Kỳ Niệm đã thân mật ngồi bên cạnh Cố Bắc Lẫm.
Trước mặt cô ta là phần bít tết vừa được Cố Bắc Lẫm cắt xong.
"Thanh Thanh, A Lẫm nói cô bằng lòng nhường vai diễn trong "Như Ca" cho tôi."
"Tôi biết "Như Ca" có lẽ không quan trọng với cô, nhưng với tôi, đây là bước ngoặt để tôi trở lại giới giải trí."
"Thanh Thanh, cảm ơn cô."
Giọng điệu của cô ta không nặng không nhẹ.
Tôi không nghe ra được chút cảm kích nào, chỉ thấy rõ sự đắc ý.
Tôi mím môi định mở miệng, thì Cố Bắc Lẫm đã tiếp lời cô ta.
"Cảm ơn gì chứ."
"Chỉ là một vai diễn thôi mà, với lại em vốn dĩ thích hợp hơn cô ấy."
Sự dung túng và cưng chiều trong đáy mắt Cố Bắc Lẫm lộ rõ mồn một.
Bên tai tôi đột nhiên vang lên lời dặn dò đầy tâm huyết của anh trai tôi.
"Thanh Thanh, Cố Bắc Lẫm không phải người tốt."
"Anh nói thẳng, nhưng việc không đáp lại, không công khai, chắc chắn là không đủ yêu."
Không phải không đủ yêu.
Mà là không yêu.
Là anh trai tôi đã chừa cho tôi chút thể diện.
Tôi cố gắng kìm nén nỗi buồn trong lòng, gượng cười.
"Bộ phim này là đạo diễn Lý mời tôi đóng."
"Tôi không có quyền nhường vai."
"Cố tổng hẳn phải biết, việc chọn diễn viên cho phim của đạo diễn Lý không ai có thể can thiệp được."
Cố Bắc Lẫm liếc nhìn tôi, giọng điệu lạnh lùng vô cùng.
"Vậy nên em muốn từ vai?"
3
Ra mắt bảy năm.
Từ những dự án nhỏ đến màn ảnh lớn.
Cố Bắc Lẫm gần như là người chứng kiến tôi trưởng thành đến bây giờ.
Anh ta hiểu rõ hơn ai hết bộ phim "Như Ca" của đạo diễn Lý có ý nghĩa như thế nào đối với tôi, nó sẽ là một cột mốc quan trọng.
Nhưng bây giờ.
Tôi đột nhiên cảm thấy hình như nó không còn quan trọng đến vậy nữa.
Không phải bộ phim này không quan trọng, mà là Cố Bắc Lẫm không còn quan trọng nữa.
Tôi im lặng rất lâu, cho đến khi giọng Cố Bắc Lẫm mất kiên nhẫn vang lên.
"Có vấn đề gì sao?"
Tôi tự giễu nhếch môi: "Không có vấn đề gì."
Trước khi quay lại phòng, tôi gọi điện xin lỗi đạo diễn Lý.
Ông ấy hết lời khuyên nhủ tôi.
Vì bộ phim này, tôi đã liều mạng mài giũa kỹ năng diễn xuất trong đoàn kịch suốt ba năm.
Mãi đến khi nghe tin tôi chuẩn bị kết hôn.
Cố Bắc Lẫm khẽ nhíu mày, dường như không ngờ tôi lại dễ dàng buông bỏ như vậy.
"Thanh Thanh, đừng giận dỗi."
"Anh đã tìm cho em vài kịch bản phù hợp, mấy hôm nữa em chọn một cái."
Vừa đánh vừa xoa.
Từ khi Kỳ Niệm trở về.
Cố Bắc Lẫm dùng cách này, lấy đi gần như toàn bộ tài nguyên của tôi.
Kỳ Niệm muốn gì, tôi đều phải nhường.
Khi cãi nhau ầm ĩ, tôi từng hỏi anh ta, "Nếu có một ngày, cô ta muốn anh, anh cũng bắt em nhường cho cô ta sao?"
Cố Bắc Lẫm nói: "Cô ấy sẽ không."
Cho đến tận bây giờ.
Tôi dường như mới ngộ ra được điều gì đó.
Cô ấy sẽ không.
Không phải là anh ta không cho.
4
Lúc rời khỏi nhà hàng, ở Bắc Kinh bắt đầu có tuyết đầu mùa.
Cố Bắc Lẫm cởi áo khoác trên người, rất tự nhiên khoác lên cho Kỳ Niệm.
Tôi chỉ liếc nhìn một cái rồi vội dời mắt đi.
Cố Bắc Lẫm có chút mất tự nhiên khẽ ho, lên tiếng giải thích.
"Sức khỏe của Kỳ Niệm không được..."
"Không sao đâu, Cố tổng."
"Xe của em đến rồi, em xin phép đi trước."
Chiếc xe bảo mẫu chậm rãi dừng trước mặt ba người chúng tôi, phía sau là một chiếc xe thể thao quen thuộc.
Tôi cười cắt ngang lời Cố Bắc Lẫm, tâm trạng vậy mà còn bình tĩnh hơn vừa nãy.
Khi cửa xe mở ra, Kỳ Niệm đột nhiên gọi tôi lại.
"Thanh Thanh, cùng đi nhé."
"Để A Lẫm đưa cô về đi, hơn nữa cô đã giúp tôi một việc lớn như vậy, tôi nên cảm ơn cô mới phải."
Cô ta giả vờ đẩy Cố Bắc Lẫm.
"Anh làm bạn trai kiểu gì vậy, đến đưa người ta về cũng không biết."
"Sao vẫn không tiến bộ gì so với hồi còn yêu em."
Cố Bắc Lẫm nhìn Kỳ Niệm, đáy mắt tràn ngập sự dịu dàng mà tôi chưa từng thấy.
"Không cần."
"Anh đưa em về trước."
Anh ta nhận lấy chìa khóa xe từ nhân viên, từ đầu đến cuối không hề nhìn tôi một cái.
Kỳ Niệm có chút không chịu thôi, hệt như một đôi tình nhân đang cãi vã.
"Em đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, bạn gái là phải dỗ dành."
"Cố Bắc Lẫm, rốt cuộc anh có để lời em nói trong lòng không vậy?"
Khi cửa xe đóng lại, tôi khẽ bật cười.
Không chỉ lời nói của cô ta.
Mà cả con người cô ta, cũng được anh ta đặt ở trong tim.
5
Kỳ Niệm là mối tình đầu của Cố Bắc Lẫm.
Năm thứ ba chúng tôi ở bên nhau, trong lúc say rượu, anh ta vô tình gọi tên Kỳ Niệm.
Ảnh hậu Kim Mã vừa ra mắt đã đạt đỉnh cao.
Sau đó đột ngột rút khỏi giới giải trí, ra nước ngoài, bặt vô âm tín.
Đêm đó, tôi gần như thức trắng.
Mãi đến khi Cố Bắc Lẫm tỉnh rượu, anh ta ôm tôi vào lòng, kể hết mọi chuyện.
"Lúc đó anh không hiểu thế nào là yêu."
"Cho dù có gặp lại, anh cũng chỉ còn lại sự áy náy với cô ấy mà thôi."
Thế là họ đã gặp nhau.
Chuyện gì xảy ra tôi không biết, chỉ biết sau đó Cố Bắc Lẫm càng chiều chuộng tôi hơn.
Anh ta không tiếc tiền mà đổ đủ loại tài nguyên vào người tôi.
Anh ta nói anh ta thích xem tôi đóng phim, thích nhìn tôi tự tin trước ống kính.
Giống như năm 20 tuổi, ngày đầu tiên tôi đi thử vai.
Với tư cách là nhà đầu tư, Cố Bắc Lẫm đã gạt bỏ mọi ý kiến phản đối để tôi đóng vai nữ chính.
Sau này bộ phim đó cũng gây được tiếng vang nhỏ.
Người quản lý đưa tôi đến một bữa tiệc toàn đàn ông, bảo tôi phải cảm ơn nhà đầu tư của bộ phim.
Tôi không biết trong rượu có bỏ thuốc.
Lúc hoảng loạn, Cố Bắc Lẫm đột ngột xông vào.
Đêm đó.
Những chuyện nên làm và không nên làm, tôi và Cố Bắc Lẫm đều đã làm.
Tình yêu sét đánh từ buổi thử vai như lũ tràn bờ, khiến tôi hoàn toàn chìm đắm.
Sau này, Cố Bắc Lẫm nâng đỡ tôi.
Cũng giống như bây giờ anh ta nâng đỡ Kỳ Niệm vậy.
Bạn có thể thay đổi nội dung này tại:
Admin Dashboard > Quản Trị Giao Diện > Nội Dung > Tìm tab có tên "Thông báo trang đọc truyện" sau đó thay đổi Nội dung theo ý thích của bạn.
1. Không dẫn link hoặc nhắc đến website khác trong bình luận.
2. Không văng tục, không dùng những từ nhạy cảm khi bình luận. Không bình luận gây đả kích, xúc phạm người khác.
3. Tuyệt đối không spam.
4. Không spoil nội dung truyện.
5. Đánh giá hoặc bình luận không liên quan đến truyện sẽ bị xóa, trừ cupid.
6. Đánh giá hoặc bình luận chê truyện cách chung chung, không mang giá trị cho người đọc sẽ bị xóa, trừ cupid.