<02/04>
Bình luận sợ hãi mà điên cuồng:
[Lần đầu tiên thấy khí quỷ của bé gái áo máu dao động mạnh như vậy! Cuối cùng váy của cô bé chỉ còn màu trắng, không đổi nữa.]
[Trời ạ, người chơi mới này thay đổi cả thuộc tính của Tư Tư, thật sự có bản lĩnh!]
Sáng hôm sau, tôi bị âm thanh cơ giới đánh thức:
[Số người chơi ban đầu: 30 người; hiện tại còn sống: 15 người.]
Tôi mơ màng cầm điện thoại lên, thấy trong nhóm người chơi đang thảo luận về việc đêm qua lại có 5 người ch/ết.
Ba người ch/ết dưới tay quái dị.
Hai người không rõ đã gặp chuyện gì, mức độ kinh hãi đạt 100, cũng mất mạng.
Tôi bỗng nhận được tin nhắn riêng của Hồng tỷ:
[Ninh Niệm, cô vẫn ổn chứ? Hôm qua tôi bận đối đầu với quái dị ở tầng hai, không kịp nói với cô. Trong ba ngày đầu tiên, nhất định phải tranh thủ chinh phục “gia đình” của mình. Tôi từng xem livestream của Minh Thần trước đây, đây là những thông tin tôi biết. Coi như bù đắp cho việc tôi không nói rõ quy tắc chọn phòng, khiến cô phải ở tầng 30 nguy hiểm nhất.]
Ngoài ra, Hồng tỷ còn gửi nhiều lời khuyên cho các người chơi mới trong nhóm, trong khi Tuấn ca thỉnh thoảng nhảy ra chửi:
[Nói mấy chuyện này cho người chơi mới làm gì? Tôi thấy cô quá nhân từ, giúp họ cũng chẳng lợi gì cho chúng ta cả.]
Hồng tỷ dịu dàng gõ phím khuyên nhủ:
[Gặp nhau một lần không dễ dàng, đừng tính toán như thế.]
Nhờ vậy, những người chơi còn sống sót đều cảm kích Hồng tỷ.
Hai người chơi lâu năm này thật sự rất thú vị.
Tôi mỉm cười, dí mặt vào màn hình, trả lời Hồng tỷ:
[Tôi vẫn ổn, cảm ơn đã quan tâm.]
Boss không đầu đang một tay xách cái đầu của mình, một tay xách Tư Tư mặc váy trắng, tập “đẩy tạ”.
Thấy tôi ôm điện thoại, dường như anh ta đoán được điều gì, khẽ nhíu mày:
“Đừng quá thân thiết với…”
Chưa nói hết câu, anh ta đột ngột ôm ngực ngã xuống.
Tư Tư nhíu chặt mày, lo lắng đỡ lấy anh.
Tôi cũng nhanh chóng lao tới, dùng cơ thể đỡ lấy anh.
Dường như cơ chế của phiên bản đã giới hạn, khiến NPC không thể tiết lộ thông tin cụ thể để vượt ải cho người chơi.
8
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân “thình thịch thình thịch,” mỗi bước như dẫm lên dây thần kinh của tôi, khiến màng nhĩ rung lên.
Tư Tư vội nhảy vào lòng tôi, cố chen vào đẩy cái đầu Boss không đầu đang nằm trong ngực tôi ra.
“Mẹ ơi, là ông bà nội từ quê về đấy, đừng sợ.”
Người đàn ông không chịu thua, vẫn nằm im không nhúc nhích, chần chừ một lúc rồi lập tức nắm lấy tay tôi, mặt đỏ bừng, lặp lại:
“Đừng sợ.”
Thật là một đại Boss ngây thơ!
Tôi thầm nghĩ, không sao, không sao, dù sao cũng chẳng nhìn rõ được. Không thấy rõ thì cứ coi như người bình thường đi.
Ngược lại, tôi rất mong chờ hai NPC mới này xuất hiện, biết đâu lại giúp tôi qua được màn.
Có vẻ là hai ông bà... khá “khoẻ mạnh” đây.
Khi chìa khóa xoay trong ổ, đạn mạc trong phòng livestream bắt đầu nổ ra:
【Tự dưng hơi hóng lão gia ruột gan và bà lão đen sì, tôi không tin không ai trị nổi Ninh Niệm này.】
【Người trên có tâm lý gì vậy? Nếu người chơi mới qua được màn, chẳng phải sẽ mang lại kinh nghiệm quý báu cho chúng ta sau này sao?】
“Cạch,” cửa mở ra.
Hai quái vật bước vào, lưng hơi còng, như đang mang hai chiếc bao tải rắn lớn trên vai.
Vừa nhìn thấy Boss không đầu nằm trên đất, bà lão lập tức hét toáng lên lao tới, đẩy tôi ra rồi vừa khóc vừa mắng:
“Mày là đồ đàn bà độc ác! Sao mày dám làm hại con trai tao? Tao phải lấy mạng mày!”
Ác quỷ đòi mạng, hắc khí vây lấy tôi.
Nhìn gần hơn, tôi mới thấy rõ: bà lão gầy guộc như chỉ còn lại một bộ xương miễn cưỡng đỡ lấy bộ quần áo đang mặc.
Không còn một sợi tóc, ngũ quan nhòe nhoẹt thành một khối, chỉ có cái miệng là cử động rõ ràng.
Da dẻ lộ ra bên ngoài đều cháy đen, giống như khúc than vừa ra lò.
Nếu không nhờ giọng nói, tôi thật khó nhận ra bà là phụ nữ.
Tôi vội đưa tay còn lại kéo lấy bàn tay xương xẩu của bà, ân cần nói:
“Mẹ ơi, da mẹ sao khô thế này? Tối qua con tự làm bộ mặt nạ từ dưa leo, mẹ có muốn thử không?”
Bà lão đang mắng mỏ thì sững lại, lắp bắp:
“À... cũng... cũng được…”
9
Quả nhiên, có phụ nữ nào lại không thích làm đẹp?
Thấy tôi thật sự bưng ra một chậu dưa leo chuẩn bị đắp mặt nạ cho bà lão, ông già liền tức tối:
“Bà già ch/ết tiệt, không phải bà nói phải dọa cho cô con dâu mới này một trận hay sao?”
Tôi nhìn Boss không đầu, bĩu môi: “Hóa ra anh từng có vợ cũ rồi.”
Người đàn ông lập tức sầm mặt, người toát ra luồng hắc khí mạnh mẽ, tiện tay vặn luôn cái đầu lâu của bà lão xuống.
Đúng là đại hiếu mà!
Anh ta gượng cười, vẻ hơi ấm ức:
“Không có, bọn họ chưa kịp bước qua cửa đã bị Tư Tư giết hết rồi.”
Bà lão lúng túng gắn lại đầu mình, vừa đắp dưa leo vừa trừng mắt nhìn ông lão:
“Lão già ch/ết tiệt, nói nhiều quá, đi nấu cơm đi!”
Ông già lập tức im miệng, kéo theo hai chiếc bao tải rắn và đoạn ruột lòng thòng dưới bụng, đi thẳng về phía bếp.
Những nơi ông đi qua, sàn nhà liền hóa thành màu đỏ như máu.
Tư Tư từ dưới đất bò dậy, lễ phép bày tỏ sự phản đối:
“Ông nội, con xin lỗi, nhưng con nghĩ đồ ông nấu thực sự rất khó ăn, thôi đừng nấu nữa…”
Chưa kịp nói hết câu, ông già đã lôi một đoạn ruột ra từ bụng, quăng thẳng vào bếp, kéo Tư Tư bay vèo vào trong.
Ông cười khanh khách: “Ngoan nào, đến đây chơi với ông đi.”
Nhìn khắp nhà toàn ruột là ruột, tôi liền trở về phòng tìm kim chỉ:
“Haiz, áo len của bố bị xổ sợi thế này sao chẳng chịu khâu lại?”
Khi ông già dọn cơm xong, tôi cũng tìm được kim chỉ.
Tôi nhiệt tình giúp ông bày biện món ăn, rồi kéo tay ông:
“Bố, để con giúp bố khâu lại áo nhé? Bố cứ kéo lê sợi len thế này vừa bất tiện, mà len còn loang màu nữa. Hôm qua con mới lau nhà đấy!”
Bốn con quỷ nhìn nhau á khẩu.
Người xem cũng bừng tỉnh:
【Hóa ra Ninh Niệm không phải gan lớn hay định lực cao, mà là... cận nặng?】
【Không đâu, nhìn cách cô ấy di chuyển thì vẫn rõ đường mà. Chắc là cận rất nặng thôi.】
【Tôi xin gọi cô ấy là Ninh Thần, đã mở ra một lối đi mới để vượt qua phiên bản này.】
【Cứ bình tĩnh xem tiếp, tôi cảm giác cô ấy cũng khá thông minh đấy chứ.】
Bình luận vừa trôi qua, tôi đã kéo lấy đoạn ruột của ông già, bắt đầu khâu.
Vì để tránh sự bất tiện giữa cha chồng và con dâu, tôi vẫn giữ một khoảng cách nhất định với ông.
Thành ra tôi không nhìn rõ, chỉ cảm thấy ẩm ướt, bèn lầm bầm:
“Len gì mà vẫn còn ướt vậy? Bố, có phải lúc rửa rau bố làm rơi áo vào chậu không?”
Ông già cũng bối rối, ấp úng đáp:
“À... chắc là vậy.”
10
Khâu xong bụng ông già, cả nhà miễn cưỡng ngồi vào bàn ăn.
Thấy mọi người chưa động đũa, tôi tự nhiên gắp một miếng “chân gà.”
Khi tôi đưa lên miệng, bốn con quái vật lập tức nở nụ cười kỳ quái, ánh mắt đầy hiểm ác nhìn chằm chằm tôi.
“Con dâu ngoan, đây là đồ ăn tươi sống bố con mang từ dưới tầng lên hôm nay đấy, vừa mới ch/ết tối qua.”
Dưới tầng? Dưới tầng ngoài mấy người chơi ch/ết rồi thì còn gì nữa?
Tôi lập tức ném đũa, giả vờ ôm bụng nôn khan, ngả vào người Boss không đầu:
“Ọe! Không được, tôi không ăn được đồ tanh, chắc tại tối qua phong lưu quá, tôi có thai rồi.”
Tư Tư bày vẻ mặt xem kịch vui.
Ông già ruột gan và bà lão đen sì thì mừng rỡ, vội vàng giục con trai bế tôi vào phòng nghỉ ngơi.
Boss không đầu đỏ bừng mặt, bế tôi lên, cuống quýt bước vào phòng, vừa đi vừa thì thầm trách móc:
“Cô... cô nói bậy gì thế? Rõ ràng chúng ta đâu có...”
Đúng là quá ngây thơ, hai chữ “ngủ cùng” cũng không nói nổi.
Tôi nghiêng người tựa vào ngực anh ta, nhân cơ hội sờ thử cơ bụng, thì thầm đáp lại:
“Không sao đâu, nếu anh muốn, bây giờ ngủ cũng được mà.”
Người xem bùng nổ:
【Ninh Niệm, đồ lưu manh!】
【Chuyện này mà tôi được xem miễn phí á?】
【Hộc máu, thật ra Boss không đầu và Niệm Niệm rất hợp nhau đó. Một người ngoài lạnh trong ngây thơ, một người ngoài yếu đuối trong phóng khoáng. Tôi tuyên bố, tôi là fan CP của hai người!】
Cuối cùng, tôi vẫn không ngủ được với Boss không đầu.
Bởi vì vừa vào phòng, anh ta đã nghiêm túc nói thẳng:
“Ninh Niệm, tôi rất xin lỗi về tình cảm cô dành cho tôi. Dù thời gian quen biết ngắn ngủi, nhưng tôi thừa nhận, tôi cũng có cảm giác khác lạ với cô.
“Chỉ là... Tư Tư là con của tôi. Dù đây là trò chơi, tôi vẫn hy vọng có được sự đồng ý của con bé trước khi có đứa con thứ hai. Đây là trách nhiệm của tôi với tư cách một người cha.”
Tôi chăm chú nhìn vết sẹo gớm ghiếc trên cổ anh, nơi đầu và thân nối lại với nhau.
Nhìn gần hơn, tôi thấy rõ đó không phải chỉ là một vết cắt, mà là vô số vết chém, giống như bị một con dao cùn chặt từng chút một cho đến khi đứt lìa.
Suốt hai ngày nay, anh luôn đeo cà vạt để che giấu.
Tôi kéo chiếc cà vạt ra, không kìm được mà hôn lên vết sẹo.
“Đừng, xấu.”
Anh hoảng hốt định đẩy tôi ra, nhưng lại sợ làm tôi tổn thương, nên chỉ ngơ ngác, không biết làm sao.
“Không, không hề xấu.” Tôi vừa hôn, vừa thì thầm, vừa rơi nước mắt. “Có đau không?”
Chưa bao giờ tôi thấy anh đẹp trai như vậy.
Tôi nghe anh khẽ cười, như băng tuyết tan chảy: “Từng đau, giờ không đau nữa.”
11
Với cái thai giả của mình, tôi đã lừa được ông già ruột gan và bà lão đen sì.
Tóm lại, hai ngày qua, tôi đều tự nấu cơm, dùng rau củ trong tủ lạnh mà Boss không đầu mua về, hoàn toàn không động đến những “nguyên liệu” trong bao tải rắn của hai quái vật già.
Để làm giả càng giống, từ đêm thứ hai, tôi chuyển sang ngủ chung với Boss không đầu.
Nửa đêm, khi tôi đang suy nghĩ cách quyến rũ anh, từ trong chăn lại chui ra một gương mặt nhỏ nhắn đầy tủi thân:
“Mẹ ơi, mẹ không thương Tư Tư nữa rồi sao? Bố có gì thơm đâu, Tư Tư mới là thơm nhất!”
Nói xong, Tư Tư trừng mắt nhìn người đàn ông.
Nhìn chiếc váy trắng của con bé dần chuyển sang đỏ, vết sẹo trên cổ Boss cũng to ra, tôi biết một trận đại chiến là không thể tránh khỏi.
Tôi vội vàng nhảy khỏi giường, hét lớn:
“Dừng lại! Hai người đừng đánh nhau nữa mà! Đừng đánh nữa!
“Tôi sẽ ngủ chung với cả hai là được chứ gì!”
Ba ngày đầu trôi qua an toàn.
Theo hệ thống thông báo thời gian thực, hiện giờ chỉ còn 12 người chơi còn sống.
Tối ngày thứ ba, tôi bất ngờ nhận được tin nhắn riêng từ Hồng tỷ:
【Ninh Niệm, từ ngày mai sẽ bắt đầu nhiệm vụ thăm hàng xóm. Nghe nói chỉ khi hoàn thành việc thăm hỏi hết 30 tầng quỷ của tòa nhà này, chúng ta mới mở khóa được tất cả các tầng, sau đó có lẽ sẽ xuất hiện gợi ý để qua màn.
【Cô đang ở tầng khó nhất, tầng 30, nhất định phải giúp mọi người vượt qua tầng này. Dĩ nhiên, những người chơi còn sống cũng sẽ hỗ trợ cô, giúp cô thăm hỏi “người thân” của họ.
【Thật đáng tiếc, lần trước Minh Thần ch/ết vào ngày thứ sáu, bị Boss không đầu giết khi thăm hỏi anh ta. Chúng tôi vẫn không biết chuyện gì sẽ xảy ra vào ngày thứ bảy.】
Nhìn lời nhắn đầy quan tâm của Hồng tỷ, tôi duỗi người, thản nhiên đáp lại:
【Cảm ơn, tất nhiên tôi rất sẵn lòng hợp tác giúp đỡ mọi người.】
Nếu đã không biết ngày thứ bảy sẽ xảy ra chuyện gì, thì trước mắt cứ hoàn thành tốt nhiệm vụ ba ngày tiếp theo đã.
12
Trước khi ra ngoài, Tư Tư cố ý chạy đến trước mặt Boss không đầu, ngẩng đầu nói:
"Nhanh chọc giận con đi, con muốn biến thành váy đỏ. Váy trắng không có khí thế, lát nữa dọa không được bọn chúng."
Boss không đầu gõ vào đầu cô bé:
"Con chỉ cần lo vui vẻ là được, có bố đây rồi, ai dám động vào mẹ con?"
Ông già ruột gan vuốt ve cái bụng vừa được khâu xong, xen vào:
"Đúng rồi, nếu không được, tôi sẽ dùng chiêu cuối, lôi ruột ra trước cửa nhà bọn chúng mà ăn vạ."
Bà lão đen sì đang đắp mặt nạ rau củ, thò đầu lâu ra mà dội gáo nước lạnh:
"Không đọc ‘Quy định quản lý cư dân của Gia đình Hạnh phúc’ à? Là cư dân bản địa, ba ngày tới chúng ta không được xuống tầng theo con dâu đâu, chỉ có thể trông chờ vào cô ấy thôi."
Ba quái vật lập tức im thin thít
Bạn có thể thay đổi nội dung này tại:
Admin Dashboard > Quản Trị Giao Diện > Nội Dung > Tìm tab có tên "Thông báo trang đọc truyện" sau đó thay đổi Nội dung theo ý thích của bạn.
1. Không dẫn link hoặc nhắc đến website khác trong bình luận.
2. Không văng tục, không dùng những từ nhạy cảm khi bình luận. Không bình luận gây đả kích, xúc phạm người khác.
3. Tuyệt đối không spam.
4. Không spoil nội dung truyện.
5. Đánh giá hoặc bình luận không liên quan đến truyện sẽ bị xóa, trừ cupid.
6. Đánh giá hoặc bình luận chê truyện cách chung chung, không mang giá trị cho người đọc sẽ bị xóa, trừ cupid.