Chương 3
Avatar Khung avatar
18019 Chữ

7

Trước khi khai tiệc, thị nữ trong phủ đến báo.

Đích nữ nhà Lâm thái úy đưa thiếp canh, phải tới thăm người muội muội là ta đây.

Từ trước đến nay đích tỷ xem thường ta là một thứ nữ, trong quá khứ nàng ta còn phỉ nhổ không muốn nhắc đến tên ta.

Tại sao vô duyên vô cớ lại muốn đến thăm?

Còn phải cao hơn Tạ Thiệu một bậc, có thể nhìn ra đích tỷ cố ý nhắm đến Bùi Hạc Dã, liền muốn được mời đến phủ, giống như muốn dùng mồi câu cá.

Xem ra Tạ Thiệu thật sự rất lưu tâm đến đích tỷ của ta.

Tạ Thiệu lẩm bẩm.

“Chỉ cần vung cuốc thật tốt, không có đầu tường nào là không đào được.”

Hắn tự mình đi đón đích tỷ ta vào phủ.

Tiệc tối như bình thường được bắt đầu, ta chậm chạp ngồi vào chỗ.

Quốc công phu nhân lo lắng hỏi ta vài câu, trong lúc đó nhịn không được mà trừng mắt nhìn Tạ Thiệu mấy lần.

Tạ Thiệu ngồi bên cạnh đích tỷ ta, ân cần lột thịt cua cho nàng ta, nhưng ánh mắt đích tỷ lại một mực rơi vào trên người Bùi Hạc Dã đang ngồi ở phía đối diện.

Biết được Bùi Hạc Dã là phu quân trước đây của ta, trong lòng ta rất loạn.

Nhất là khi hắn gật đầu với ta, đối mắt vô tình hoặc cố ý rơi vào trên người ta, càng làm ta đứng ngồi không yên.

Một nữ nhân gả cho hai phu quân? Thật sự là hoang đường, so với Tạ Thiệu còn muốn hoang đường hơn.

Ta nghĩ mãi không biết nên xử lý như thế nào, thế là rụt đầu lại làm một con chim đà điểu.

Trong bữa tiệc, mọi người nghị luận khi nào Lâm gia và Tạ gia ân oán bao giờ mới được tháo gỡ.

Lại nghị luận, vì sao Tạ thế tử lại liên tiếp vây quanh Lâm đại tiểu thư, đem nương tử nhà mình bỏ đó không để ý.

Lâm Nhân Nhân phối hợp rót rượu, ngẫu nhiên đối đầu với ánh mắt của ta, cũng là ngập tràn khinh thường.

Nàng ta luôn luôn vênh vang đắc ý xem thường ta, ta cũng không muốn so đo cùng nàng ta.

Ngược lại là Tạ Thiệu, uống nhiều hơn vài chén, không chỉ có hai tròng mắt, cả người đều hận không thể dán lên người Lâm Nhân Nhân.

Lâm Nhân Nhân không chịu nổi, mượn lý do chỉnh lý trang dung, cùng thị nữ đi đến sương phòng.

Mắt thấy Tạ Thiệu lảo đảo đi theo phía sau, ta vội vàng đuổi theo, chỉ sợ lại sinh ra mầm tai vạ nào.

Nhưng qua mấy cái hành lang, lại mất dấu người.

Ngay lúc trong lòng ta hốt hoảng, phía sau lưng lại bị một bóng dáng thon dài bao phủ, không chờ ta hét lên, Bùi Hạc Dã đã đưa tay che miệng ra, nắm cả vai của ta, kéo vào sau núi giả.

Ánh trăng tiêu tán, ta cùng hắn được bao phủ trong bóng đêm, hô hấp khó khăn.

Bản năng của thân thể ta kháng cự thân cận, lại bởi vì quá khứ đã từng ở bên nhau, giãy dụa cũng trở nên xấu hổ.

Bùi Hạc Dã thu tay lại, vòng tay trước ngực nhìn ta.

“Tẩu tẩu tội gì phải khổ tâm giả c.h.ế.t lừa gạt ta? Nếu ghét bỏ ta là vương gia múa đao lộng thương, trèo cao đến phủ quốc công phú quý ngập trời liền nói một câu.”

“Ngược lại làm khó ta ngày nào cũng thắp hương cho ngươi, giả thần giả quỷ.”

Hắn trở nên cực kỳ tức giận, nốt ruồi son bên đuôi mắt cũng nhiễm chút nước, ngược lại lộ ra mấy phần đáng thương.

Càng làm nổi bật kẻ bạc tình bạc nghĩa như ta.

Ta đưa tay lên xoa giữa hai hàng lông mày của hắn, có chút không đành lòng, nhưng thực chất trong đầu ta lại hiện lên ý nghĩ thú vị, ta thăm dò hỏi.

“Chỉ cần nói một câu là được sao?”

Trên môi đau xót, hắn thật sự muốn hủy ta nuốt vào trong bụng, lực đạo mạnh đến hận không thể đem ta khảm vào trong xương.

Tiếng hơi thở hòa với tiếng nói mơ hồ không rõ.

“Nằm mơ, không cho phép, đời này đều không cho phép ngươi gả cho người khác. Là ngươi đến trêu chọc ta trước, đời này của ngươi chỉ có thể là nương tử của ta.”

8

Bên ngoài núi giả, Lâm Nhân Nhân cũng bị Tạ Thiệu làm cho luống cuống.

“Đời này tuyệt đối ta sẽ không gả cho kẻ phế vật không làm nên trò chống gì như ngươi.”

“Ta nỗ lực trở thành đệ nhất quý nữ thế gia ở Biện kinh, là vì để gả cho nam tử có thể bảo vệ ta cả đời giống như vương gia, mà không phải ngươi.”

“Nếu ta so tài cùng hắn thắng cuộc, ngươi có đồng ý gả cho ta không?”

Hắn đã quá say, cứ dây dưa với Lâm Nhân Nhân, nàng ta thấy không lay chuyển được hắn, liền thuận miệng đáp.

“Ngươi tuyệt đối không có khả năng thắng hắn.”

Hai người tan rã trong không vui, Tạ Thiệu ồn ào đòi so tài cùng tiểu vương gia.

Mà ta nhìn người nào đó ôm ta không thả, có chút đau đầu.

Ta dùng cùi trỏ đụng đụng vào Bùi Hạc Dã đang chôn mặt trên cổ ta.

“Vương gia, người ta bảo ngươi ra ngoài so tài, muốn gả cho ngươi?”

Hắn cười, mắt như sao trời.

“Ăn dấm sao? A Nhạc, có người muốn quấn chặt đòi gả cho phu quân nàng!”

“Bản cô nương khẩu vị thanh đạm, chưa từng ăn dấm của người khác.”

Ta chẳng qua cảm thấy Lâm Nhân Nhân buồn cười, cố gắn làm quý nữ thế gia chẳng qua lại chỉ vì cầu xin nam nhân bảo vệ, ngược lại thật sự để cho ta cảm thấy có chút coi thường nàng ta.

“Ta chưa từng nhìn đến nàng ta, cũng không muốn làm người che chở cho nàng ta.”

Bùi Hạc Dã giải thích với ta.

“Ta chỉ thích nàng, A Nhạc của ta giống như mặt trời, sống vô tư thoải mái, nơi nào cũng có thể sống tốt.”

Ta cùng Bùi Hạc Dã một trước một sau trở về bữa tiệc, ánh mắt quốc công phu nhân nhìn ta thêm mấy phần tìm tòi nghiên cứu.

“So với lúc trước Tiểu Xuân có chút vui hơn, có chuyện gì vui vẻ sao?”

Nhớ tới lời Bùi Hạc Dã muốn dẫn ta đi, ta có chút rung động. Ở Biện kinh này, người ta không bỏ được chính là quốc công phu nhân.

Ta nắm lấy tay áo quốc công phu nhân nũng nịu.

“Có, sau khi tiệc tối kết thúc ta sẽ kể cho ngài.”

Quốc công phu nhân sờ sờ đầu ta, lại như có chút suy nghĩ nhìn Bùi Hạc Dã vài lần,

Ánh mắt kia, ta kém chút coi là quốc công phu nhân đã biết tất cả.

Tạ Thiệu thật sự đã chuyển bia ngắm bắn đến, muốn so tài với Bùi Hạc Dã.

“Đến đây, Bùi hiền đệ, so với ta thử một phen, ta muốn nhận được một tiếng cười của mỹ nhân.”

Trong bữa tiệc nghị luận ầm ĩ, thế tử Tạ gia lại muốn chơi trò gì?

Bùi Hạc Dã bưng chén rượu, không động thanh sắc cự tuyệt.

Mà Tạ Thiệu lại quyết tâm muốn so tài cùng hắn.

“Đến đi, Nhân Nhân nói, người nào thắng cuộc tỷ thí lần này liền gả cho người đó.”

Lời này vừa nói ra, cả sảnh đường phải sợ hãi. Nhất là Lâm Nhân Nhân, khuôn mặt đỏ ửng, vừa tức giận vừa xấu hổ.

Nàng ta tức giận Tạ Thiệu ngay thẳng, lại nhịn không được thấp thỏm xem Bùi Hạc Dã có đáp ứng so tài hay không.

Nàng ta không nói một lời, chấp nhận lời nói của Tạ Thiệu.

Chỉ cần Bùi Hạc Dã đáp ứng so tài, bằng thực lực tung hoành khắp tam quân của hắn, Tạ Thiệu chỉ có thể thua thảm hại.

Đến lúc đó, nàng ta thật sự có thể toại nguyện trở thành vương phi.

Nhưng Bùi Hạc Dã chỉ cười cười, nói.

“Từ trước đến nay tiểu vương khâm phục nữ tử chủ động truy tìm hạnh phúc của mình, thế đạo này bất công với nữ tử, có thể dũng cảm truy tìm cho cuộc đời mình là nữ tử rất có dũng khí.”

“Chỉ là, tiểu vương còn không đồng ý với nữ tử thiếu tự trọng, đem mình làm thẻ đánh bạc, đến tranh thủ sự chú ý của người khác.”

“Nhân sinh khổ đoản, có người bên trong nghịch cảnh vẫn có thể nước chảy bèo trôi mà sống rất khá, có người lại tự cao tự đại, tự cho mình là cao hơn người khác một bậc, kỳ thật, so ra còn kém hơn người bên ngoài.”

Lâm Nhân Nhân nghe lời này, sắc mặt trắng bệch, nàng ta luôn thông minh, làm sao có thể không nghe ra ý trào phúng trong lời nói này.

Bùi Hạc Dã phất tay áo rời đi, mà nàng ta không giữ thể diện, đuổi theo.

“Vì sao vương gia lại nói ta như vậy? Cho dù ta đối với ngài là vừa thấy đã yêu có nhiều quấy rầy, nhưng cũng không nên nói với ta như vậy, ta cũng không phải có tâm tư độc ác, là nữ tử thấy người sang bắt quàng làm họ.”

“Đủ rồi.”

Bùi Hạc Dã không muốn nghe nữ.

“Ngươi cùng mẫu thân ngươi uy hiếp thê tử của ta gả cho Tạ Thiệu, đã triệt để đắc tội với bản vương.”

“Địch nhân ở biên cảnh xâm phạm đều nói bản vương là ngọc diện tu la, Lâm tiểu thư đừng ở trước mặt ta mà giả vờ giả vịt, không bằng về trước xem thích quan tài như thế nào.”

Lâm Nhân Nhân kinh hãi, dường như không thể đứng thẳng, nàng ta nhớ tới lúc trói ta lên kiệu hoa, ta lặp đi lặp lại nói ta đã cho phu quân, sao nàng ta có thể không nghe rõ.

Lại không nghĩ đến, chẳng những ta thật sự có phu quân, người kia còn là tiểu vương gia danh chấn ở biên quan.

9

Yến hội tan hết, ta cùng Bùi Hạc Dã thỉnh tội với quốc công phu nhân.

Chỉ là đầu gối chưa cong, đã được quốc công phu nhân đỡ lấy.

“Được rồi.” Quốc công phu nhân vỗ vỗ tay ta, ra hiệu an tâm.

“Thánh tượng từng có một loại hương, gọi là “Nga lê trướng trung hương”, chỉ ngự tứ cho một mình tiểu vương gia.”

“Ta may mắn được phẩm qua một lần, mới ngửi được trên thân ngươi mùi giống như vậy. Lại thêm ánh mắt hắn nhìn ngươi, không lừa được ta, ta đã đoán được.”

Ta sớm biết quốc công phu nhân là người thông minh, giờ phút này, cũng không khỏi cảm thán một câu.

“Phu nhân thật sự là người thông minh, Tiểu Xuân biết cái gì cũng không lừa gạt được ngài.”

Bùi Hạc Dã cung kính cúi đầu trước phu nhân.

“Ta cùng A Nhạc thất lạc nhiều năm, đa tạ phu nhân che chở, bảo toàn cho A Nhạc. A Nhạc đã nói với ta, phu nhân đối với nàng có ân tái sinh, phu nhân thiện đãi nương tử ta, tiểu vương không thể báo đáp. Ngày khác có việc, tiểu vương nhất định dốc túi tương trợ.”

“Được rồi, hai người các ngươi.”

Quốc công phu nhân một tay kéo tay ta, một tay kéo Bùi Hạc Dã, đáy mắt có nước, nức nở nói.

“Ta thật sự thích Tiểu Xuân, hận không thể để nàng làm nữ nhi ruột của ta. Chỉ là, tên hỗn trướng nhà ta, bị ta chiều đến vô pháp vô thiên, ta biết là hắn không xứng với Tiểu Xuân.”

“Nếu không có tiểu vương gia, ta còn nghĩ năm tháng qua đi, hỗn trướng kia kiểu gì cũng hồi tâm chuyển ý, phát hiện ra Tiểu Xuân tốt.”

“Ngươi muốn đi cùng hắn liền tranh thủ thời gian. Chỉ là, rảnh rỗi trở lại thăm ta một chút, có ta ở đây, Biện kinh vĩnh viễn có nhà của ngươi.”

- Hoàn văn - 

Bạn có thể thay đổi nội dung này tại:

Admin Dashboard > Quản Trị Giao Diện > Nội Dung > Tìm tab có tên "Thông báo trang đọc truyện" sau đó thay đổi Nội dung theo ý thích của bạn.

Truyện gần đây của Hiệp nè
    Lưu ý khi bình luận

    1. Không dẫn link hoặc nhắc đến website khác trong bình luận.
    2. Không văng tục, không dùng những từ nhạy cảm khi bình luận. Không bình luận gây đả kích, xúc phạm người khác.
    3. Tuyệt đối không spam.
    4. Không spoil nội dung truyện.
    5. Đánh giá hoặc bình luận không liên quan đến truyện sẽ bị xóa, trừ cupid.
    6. Đánh giá hoặc bình luận chê truyện cách chung chung, không mang giá trị cho người đọc sẽ bị xóa, trừ cupid.