Bùi Chúc ngước lên, mê luyến cười nhìn bạn, gương mặt trắng nõn ướt đẫm:
“Vừa rồi đã làm bẩn chị, trong lòng tôi thật sự rất áy náy.”
“Vậy nên, để chị đến đây làm bẩn tôi đi.”
Cuối cùng chị cũng không còn dáng vẻ bình tĩnh đáng ghét kia nữa.
Bùi Chúc l.i.ế.m khóe môi, lại ghé sát tai bạn, cọ cọ vào mặt bạn:
“Chị thích tôi không?”
Cảm giác nghẹn ứ trong cổ họng càng mạnh hơn.
Bạn không thể thốt ra dù chỉ một chữ, chỉ nhắm mắt, quay đầu đi.
Giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống khóe mắt bạn, rồi chảy dài theo gò má, giống như người đang khóc lại là bạn vậy.
Bạn không thể nói rõ trong lòng bị thứ gì chạm đến, định như mọi khi mà dỗ dành cậu ấy, nhưng cơn đau xé rách lại đến trước khiến bạn hốt hoảng mở mắt.
“…Bùi Chúc?”
Bạn mở to mắt nhìn từng chút một, cậu ấy đẩy sâu vào trong.
Không rõ là nhịp tim của bạn hay tiếng thở gấp của Bùi Chúc.
Chỉ biết rằng đầu óc bạn ong ong, phá nát toàn bộ lý trí.
"Chị..."
Bùi Chúc l.i.ế.m khóe môi bị cậu ấy cắn rách trước đó, chỉ cảm thấy thật ngọt, thế nên dứt khoát ngậm lấy môi bạn, đồng thời siết chặt eo bạn, nhẹ nhàng dây dưa.
"Chị ơi... Sao chị lại khóc?"
Bùi Chúc đè trên người bạn, ôm chặt lấy bạn, vùi đầu vào hõm cổ bạn như một kẻ cô đơn đang tìm kiếm nơi nương tựa.
Nhịp đập nơi cổ bạn, cảm giác được gần gũi với bạn, sự ngọt ngào xen lẫn với nỗi sợ hãi khi bị bạn chán ghét, tất cả đan xen trong lòng cậu ấy.
Bùi Chúc đã sớm quyết định rồi.
Ngay khi đập vỡ ống thuốc ức chế hoặc có lẽ còn sớm hơn thế.
Ngay từ lúc Bùi Chúc nắm lấy tay bạn, kéo bạn về nhà với cậu ấy, cậu ấy đã có ý định như vậy.
Nếu bạn vẫn vô tình như thế, cậu ấy sẽ kéo bạn vào kỳ phát tình nóng rực đến mức thiêu đốt cả lý trí này.
"Tất cả đều là lỗi của chị."
Tiểu thiếu gia len lén liếc nhìn khuôn mặt càng lúc càng đỏ ửng của bạn, giả bộ rơi thêm vài giọt nước mắt:
"Em chỉ là một Omega… em chẳng thể làm gì cả. Là chị"
"Là chị đã đưa em vào phòng, lại còn… còn đưa tay vào trong áo em, em mới không nhịn được."
"Chị ơi… chị thật sự"
"Quá đáng lắm."
Bùi Chúc khóc dữ dội.
Hàng mi dài ướt sũng, từng giọt nước mắt lấp lánh nối tiếp nhau rơi xuống, khuôn mặt trắng nõn vì khóc mà đỏ bừng.
Chỉ nhìn bộ dạng này của cậu ấy, ai không biết còn tưởng bạn mới là kẻ bắt nạt người ta.
Nhưng thực tế là…
"Ưm… chị ơi."
Bùi Chúc nheo mắt, hé miệng thở gấp, giữa những động tác dồn dập vẫn không quên làm nũng:
"Chị… chị thả lỏng chút được không? Chị … làm em đau mất."
"Muốn chị hôn cơ…"
Nụ hôn nóng ẩm cẩn thận rơi xuống, thấy bạn không phản kháng, tiểu thiếu gia lập tức nở nụ cười rạng rỡ, dần dần dây dưa sâu hơn.
"Chị cũng thích hôn em sao…? Ưm… thích chị lắm..."
Bạn có thể thay đổi nội dung này tại:
Admin Dashboard > Quản Trị Giao Diện > Nội Dung > Tìm tab có tên "Thông báo trang đọc truyện" sau đó thay đổi Nội dung theo ý thích của bạn.
1. Không dẫn link hoặc nhắc đến website khác trong bình luận.
2. Không văng tục, không dùng những từ nhạy cảm khi bình luận. Không bình luận gây đả kích, xúc phạm người khác.
3. Tuyệt đối không spam.
4. Không spoil nội dung truyện.
5. Đánh giá hoặc bình luận không liên quan đến truyện sẽ bị xóa, trừ cupid.
6. Đánh giá hoặc bình luận chê truyện cách chung chung, không mang giá trị cho người đọc sẽ bị xóa, trừ cupid.