Bạn cười khổ. Cậu ấy gần như đè toàn bộ trọng lượng cơ thể lên bạn, khiến bạn không có cách nào phản kháng, ngược lại còn bị cậu ấy hiểu lầm thành sự thuận theo.
"Chị ơi, chị có thể đánh dấu em không..."
Bùi Chúc rúc vào hõm cổ bạn, để lộ tuyến thể sau gáy với sắc đỏ mềm mại, giọng nói nhẹ đến mức khiến da đầu bạn tê dại:
"Em cầu xin chị... Chị cắn lên đi, được không?"
Được chị đánh dấu rồi.
Nhưng vì sao tuyến thể vẫn thấy ngứa ran?
Cơn đau do răng bạn cắn vào da thịt cậu ấy vừa dịu đi một chút thì cảm giác khó chịu lại càng thêm dữ dội. Bùi Chúc vừa khóc thút thít vừa cọ sát vào bạn, rồi bỗng nhiên nhớ ra rằng bạn là một beta.
Vĩnh viễn không thể đánh dấu cậu ấy.
"Bùi, Bùi Chúc!"
Sự mạnh bạo bất ngờ của Bùi Chúc khiến bạn hoảng hốt. Cậu ấy cắn môi nhìn bạn, càng lúc càng mãnh liệt hơn như thể đang giận dỗi:
"Thật ra chị không thích em gì cả."
Bùi Chúc quấn bạn đến rất khuya, bạn kiệt sức đẩy cậu ấy ra, định đi tắm, nhưng Bùi Chúc lại ôm lấy eo bạn từ phía sau, nước mắt dính hết lên lưng bạn, khiến cơ thể vốn đã bết dính của bạn càng thêm khó chịu.
"Chị định đi đâu? Chị có phải... không cần em nữa không?"
Bạn từng chút một gỡ tay cậu ấy đang siết chặt eo mình ra, quay đầu lại nhìn cậu với vẻ bất lực rồi thở dài:
"Tôi không có kỳ phát tình, nên tôi không hiểu lắm. Nhưng có một điều tôi rất rõ."
"Vừa nãy cậu đã cưỡng ép tôi."
Câu nói thẳng thắn của bạn khiến khuôn mặt Bùi Chúc trở nên tái nhợt. Cậu ấy nhẹ nhàng níu lấy tay bạn, đồng thời lén lút hít lấy hương thơm trên người bạn như đang đắm chìm vào đó:
"Em, em..."
"Chị đừng bỏ rơi em... hu hu..."
Tiểu thiếu gia lại khóc nữa rồi. Bạn không biết phải chăng tất cả Omega đều dễ khiến người ta mềm lòng như vậy, bất kể lúc nào, nước mắt của cậu ấy cũng khiến bạn không nỡ.
Bạn rút tay ra, nhẹ nhàng vỗ về Bùi Chúc, định sau khi tắm xong sẽ nói chuyện rõ ràng với cậu ấy. Nhưng Bùi Chúc lại khóc lớn hơn, rồi bất ngờ ôm chặt lấy bạn, một lần nữa đẩy vào sâu bên trong.
Lần này kịch liệt hơn hẳn lần trước.
"Chị đúng là chẳng hiểu gì cả." Cậu ấy mạnh đến mức khiến bạn nghi ngờ liệu cậu ấy có thật sự là một omega hay không.
"Kỳ phát tì.nh của em vẫn chưa qua, chị phải giúp em đến cùng mới được."
Bạn vùng vẫy muốn ngồi dậy, nhưng tiểu thiếu gia liền giữ chặt eo bạn rồi đè bạn xuống. Vì quá mức xâm nhập, bạn không thể kìm nén hơi thở gấp gáp trong cổ họng nữa.
"Chị cũng không hiểu em thích chị đến nhường nào. Chị thật vô tình mà..."
Bùi Chúc một khi đi.ên lên thì thật sự khó mà đỡ nổi.
Bạn co người trong lòng cậu ấy, cố gắng dỗ dành:
"Trước… trước tiên thả chị ra có được không? Chị mệt quá rồi…"
Bùi Chúc dừng lại một lát, nghiêm túc nhìn khuôn mặt bạn, như thể đang đánh giá mức độ chân thật trong lời nói của bạn, rồi lại tiếp tục đè xuống.
Những giọt nước mắt ướt át rơi xuống má bạn, khiến bạn cảm thấy kinh ngạc.
Bạn gần như bắt đầu sợ những giọt nước mắt của cậu ấy. Cậu ấy càng khóc thảm thương, động tác lại càng tàn nhẫn. Quả nhiên…
"Chị đang lừa em… Chị căn bản không muốn giúp em."
Bùi Chúc mút môi bạn, hôn đến say mê:
"Nhưng tất cả là do chị cả thôi."
"Chỉ cần chị đến gần em, em liền muốn được chị đánh dấu. Nhưng chị lại không chịu đánh dấu em..."
"Thế nên em đã nghĩ ra một cách hay hơn rồi."
Đợi... đợi đã?!
Cảm giác căng nhức ở bụng dưới khiến bạn dâng lên một dự cảm chẳng lành. Bùi Chúc không biết đã dừng động tác từ lúc nào, chống tay trên người bạn thở dốc, vừa dụi dụi vừa khóc như đang làm nũng:
"Em... em đã b.ắn rất nhiều rồi. Không thể để chị đi tắm được... chị sẽ rửa trôi hết mất."
"Vẫn còn khó chịu lắm..."
"Chị giúp em thêm chút nữa đi mà."
Tiểu thiếu gia ngửi thấy mùi rượu trái cây nồng đậm, chỉ cảm thấy mình như đã say, buông thả thế nào cũng không đủ.
"Chị đang nghịch ngợm đúng không?" Cậu ấy thân mật cọ sát bên tai bạn:
"Tại sao em càng lúc càng khó chịu thế này?"
Trời đã bắt đầu hửng sáng, bạn bị cậu ấy trêu đùa hết lần này đến lần khác, đầu óc choáng váng, không thể thốt ra một lời nào, đành nhắm mắt lại.
Chị ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn em nữa... Nhất định là ghét em rồi.
Chỉ cần để chị rời đi, chị sẽ hủy hôn chứ gì.
Nhưng... em vẫn còn cuối tuần. Thời kỳ phát tì.nh của em vẫn còn lâu mới kết thúc.
Nếu khiến chị mang thai, chắc chắn chị sẽ không thể rời khỏi em nữa.
Những giọt nước mắt nóng hổi lại lần nữa thấm ướt xương quai xanh của bạn, Bùi Chúc thở dốc nhẹ nhàng, chủ động đặt cánh tay bạn vòng qua cổ mình, như thể bạn đang thân mật ôm cậu ấy
"Thật tốt quá... Chị ơi." Tiểu thiếu gia nở nụ cười si mê giữa những giọt nước mắt, giọng điệu có chút ngây thơ:
"Em đã nghĩ ra cách rồi. Nhưng trước đó…"
"Chị phải luôn giúp em mới được."
Hoàn toàn văn.
Bạn có thể thay đổi nội dung này tại:
Admin Dashboard > Quản Trị Giao Diện > Nội Dung > Tìm tab có tên "Thông báo trang đọc truyện" sau đó thay đổi Nội dung theo ý thích của bạn.
1. Không dẫn link hoặc nhắc đến website khác trong bình luận.
2. Không văng tục, không dùng những từ nhạy cảm khi bình luận. Không bình luận gây đả kích, xúc phạm người khác.
3. Tuyệt đối không spam.
4. Không spoil nội dung truyện.
5. Đánh giá hoặc bình luận không liên quan đến truyện sẽ bị xóa, trừ cupid.
6. Đánh giá hoặc bình luận chê truyện cách chung chung, không mang giá trị cho người đọc sẽ bị xóa, trừ cupid.