Chương 4
Avatar Khung avatar
12792 Chữ

16.
Hạ bệ nhà họ Thời không phải là chuyện dễ dàng.

Nhưng con người chỉ là động vật bậc cao sống trong các mối quan hệ xã hội.

Điều này cũng có nghĩa là, mỗi người đều có điểm yếu của riêng mình.

Ví dụ, Thời Tinh đã mất hết át chủ bài.

Tôi càng tỏ ra bình tĩnh và điềm đạm, cô ta càng cảm thấy bị đe dọa.

Tôi sẽ giả vờ vô tình nhắc đến việc Thời Tấn Thanh trọng dụng tôi trước mặt cô ta, và cả nỗi khổ tâm của tôi khi không muốn vào công ty của nhà họ Thời.

Thời Tinh quả nhiên càng thêm lo lắng, sự phụ thuộc vào thuốc đó cũng càng nghiêm trọng.

Khi cô ta không có tinh thần, dường như luôn uống một nắm thuốc lớn.

Tuy nhiên, ngay cả như vậy, Thời Tinh cũng không quên chế nhạo tôi.

Mỗi khi như vậy, tôi sẽ nhìn cô ta một cách vô tội: “Nam Nam, xét về huyết thống, em mới là con gái của nhà họ Thời. Một người ngoài như chị, làm sao có thể so sánh với em được?”

Cô ta sững sờ, lẩm bẩm một mình: “Chị nói đúng, tôi mới là con gái thật sự của nhà họ Thời. Vì vậy, loại người đê tiện như chị, dù có giở trò khôn vặt cũng không bao giờ có thể thay thế tôi!”

Thời Tinh dường như vẫn chưa nhận ra tình cảnh thực sự của mình.

Nhưng không sao.

Bởi vì, buổi họp báo quảng bá bộ phim mới của cô ta sắp diễn ra rồi.

17.
Hôm nay là ngày Thời Tinh quảng bá cho bộ phim truyền hình lớn đầu tiên của mình sau khi giành giải Ảnh hậu.

Vì sẽ có rất nhiều giới truyền thông và người hâm mộ đến tham dự, nên cô ấy rất coi trọng và đã dành rất nhiều tâm huyết để chuẩn bị.

Có lẽ, còn có một lý do sâu xa hơn.

Hiện tại, cô ấy đang rất nóng lòng muốn làm điều gì đó để Thời Tấn Thanh cảm thấy mình vẫn còn hữu dụng.

Trong hội trường, ánh đèn rực rỡ đổ xuống, phủ lên toàn bộ hội trường một bầu trời sao.

Cũng giống như kỳ vọng của Thời Tinh đối với sự nghiệp của mình.

Ảnh hậu mới Thời Tinh bước lên sân khấu, trong bộ sườn xám, xinh đẹp động lòng người.

Đến phần hỏi đáp, cô ấy mỉm cười dịu dàng: “Vậy thì tôi sẽ bắt đầu bốc thăm. Hãy cùng chờ xem, người may mắn nào sẽ trở thành người đặt câu hỏi đầu tiên hôm nay?”

Cô ấy đưa tay vào ống thăm.

“Số 24!”

Mọi người đều ngoái nhìn, tìm kiếm bóng dáng của số 24.

Một phóng viên giơ tay.

Cô ấy nhận micro và đặt câu hỏi: “Cô Thời Tinh, xin hỏi cô có quen biết ông Phương Cảnh Minh không?”

Trên sân khấu, nụ cười của Thời Tinh cứng đờ.

“Xin lỗi, tôi không quen biết.”

“Vậy cô có theo dõi vụ án ở công viên Đông Giao mấy ngày trước không? Phương Cảnh Minh chính là nạn nhân trong vụ án đó.”

Cô ta sa sầm mặt.

“Xin đừng đặt những câu hỏi không liên quan đến buổi họp báo…”

Nhưng lúc này, dưới khán đài đã bắt đầu có sự xôn xao.

Tất cả khán giả dường như đang bàn tán nhỏ to, đoán già đoán non về mối quan hệ giữa Phương Cảnh Minh và Thời Tinh.

“Nam Nam, sao em đổ nhiều mồ hôi thế?”

Thời Tinh quay người lại trong kinh hãi.

Tôi đang đứng ở hậu trường, cách cô ta chỉ vài bước chân, mỉm cười nhìn cô ta.

18.
Người dưới khán đài tiếp tục đặt câu hỏi: “Vài ngày trước, đài chúng tôi nhận được tin báo từ một người giấu tên rằng cô có giao dịch tiền lớn với Phương Cảnh Minh, thậm chí có người còn chụp được ảnh cô gặp anh ta ngoài đời.”

Thời Tinh ổn định lại cơ thể, trả lời cô ta: “Ừm, cô nói vậy tôi hình như có chút ấn tượng. Anh ta là fan của tôi, trước đây chúng tôi quả thực có gặp nhau.”

Cô ta che miệng, tỏ vẻ hơi buồn bã, “Trời ơi, không ngờ anh ta lại gặp phải chuyện như vậy!”

Phóng viên giơ micro lên, đưa ra câu hỏi cuối cùng mang tính chất quyết định: “Người giấu tên đó còn nói rằng, Phương Cảnh Minh là chủ mưu trong một vụ b ă t c ó c năm xưa. Việc cô có giao dịch tiền lớn và gặp anh ta ngoài đời có liên quan đến vụ việc này không?”

19.
Thời Tinh đứng trên sân khấu, mồ hôi nhễ nhại.

Tôi nhìn chằm chằm vào bóng lưng cố gắng gượng dậy của cô ta.

Chiếc sườn xám mà Thời Tinh mặc hôm nay do Tư Thấm tự tay thiết kế, thêu đầy những con bướm đang vỗ cánh muốn bay.

Nhưng bây giờ, cơ thể Thời Tinh run rẩy nhẹ, giống như những con bướm đó đã mất đi sức sống, đang giãy giụa trong cơn hấp hối.

Thời gian quay ngược lại ba ngày trước.

Tôi lại liên lạc với tay săn ảnh mà tôi đã từng hợp tác trước đây. Tôi chỉ hỏi cô ta, có một tin độc quyền có thể làm đảo lộn cả làng giải trí, cô ta có dám nhận không.

Và thế là, mọi chuyện hôm nay xảy ra.

“Tôi không biết cô nghe được những tin đồn đó từ đâu. Nhưng tôi có thể nói rõ ràng với cô, không có chuyện đó.”

Cô ta hoảng loạn hỏi, “Cô có bằng chứng gì không?”

Ngay khi Thời Tinh vừa dứt lời, tất cả đèn trong hội trường đều tắt phụt. Ngay cả tấm màn phía trên đầu chúng tôi cũng rơi xuống, che khuất chúng tôi hoàn toàn khỏi tầm nhìn của khán giả.

Những người dưới khán đài bắt đầu xôn xao, ồn ào hỏi tại sao lại đột ngột mất điện.

Tôi bước đến bên cạnh Thời Tinh, tắt mic trên tay cô ta, nhẹ nhàng vuốt ve cổ cô ta.

Thời Tinh nhìn tôi với vẻ sợ hãi.

“Này, Thời Kính, chị đang làm gì, sao lại sờ tôi!”

Những ngón tay lạnh lẽo của tôi dừng lại trên cổ họng Thời Tinh.

“Ừm, chính là chỗ này.”

Cô ta vội vàng hất tay tôi ra.

Tôi nhẹ nhàng xoa làn da của cô ta, từ từ siết c.h.ặ.t tay: “Năm đó em để Phương Cảnh Minh b ă t c ó c chị, con d a o của hắn ta đã cứa vào vị trí này.”

“Chị bị c ắ t thành nhiều mảnh, máu đỏ lênh láng khắp nơi.”

“Mỗi ngày đêm trong suốt năm năm qua, mỗi khi em xuất hiện trên tivi, chị lại nhớ về ngày hôm đó.”

“Nam Nam, chị đau lắm.”

Tôi đột ngột siết c.h.ặ.t tay.

“Em nói xem, chị nên trừng phạt em như thế nào đây?”

20.
“Chị m.ẹ n.ó là người hay là quỷ! Cút đi…”

Khuôn mặt xinh đẹp của Thời Tinh méo mó vì sợ hãi.

Cô ta đột nhiên nhận ra điều gì đó.

“Hóa ra… người gửi email cho tôi là chị.”

Cô ta nói không sai.

Trong suốt năm năm qua, mỗi khi Thời Tinh nhận giải thưởng, đều nhận được email chúc mừng của tôi.

Nội dung email là đoạn video ghi lại cảnh b ă t c ó c trực tiếp năm đó.

Ngày Phương Cảnh Minh g i ế t chị gái tôi, Thời Tinh đã vắng mặt khỏi buổi phát sóng trực tiếp vì sợ hãi.

Cô ta dường như đang trốn tránh chuyện này, cố gắng làm mờ đi tội lỗi của mình.

Mặc dù mỗi lần gửi những video đó, cũng giống như đang tự hành hạ trái tim mình. Nhưng tôi muốn khắc sâu dấu vết của chị gái vào mỗi ngày vui của cô ta.

Thời Tinh không thể quên những gì cô ta đã làm.

Tôi sẽ trở thành cơn ác mộng, đeo bám cô ta mãi mãi.

Không chỉ vậy, mỗi lần tôi đều chu đáo đính kèm những lời chúc chân thành nhất –

[Thời Tinh thân mến, hãy nhanh chóng trở thành một ngôi sao lớn nhé.]

Thời Tinh trước mặt rõ ràng đã không thể kiềm chế được cảm xúc của mình.

Cô ta bắt đầu theo bản năng lục lọi thuốc trên người, rồi đột nhiên dừng lại. Bởi vì, hôm nay cô ta mặc sườn xám, không mang thuốc theo người.

Tôi thở dài: “Nếu người hâm mộ của em biết em uống không phải thuốc, mà là… Liệu còn có ai thích em không?” 

Bạn có thể thay đổi nội dung này tại:

Admin Dashboard > Quản Trị Giao Diện > Nội Dung > Tìm tab có tên "Thông báo trang đọc truyện" sau đó thay đổi Nội dung theo ý thích của bạn.

Truyện gần đây của Hiệp nè
    Lưu ý khi bình luận

    1. Không dẫn link hoặc nhắc đến website khác trong bình luận.
    2. Không văng tục, không dùng những từ nhạy cảm khi bình luận. Không bình luận gây đả kích, xúc phạm người khác.
    3. Tuyệt đối không spam.
    4. Không spoil nội dung truyện.
    5. Đánh giá hoặc bình luận không liên quan đến truyện sẽ bị xóa, trừ cupid.
    6. Đánh giá hoặc bình luận chê truyện cách chung chung, không mang giá trị cho người đọc sẽ bị xóa, trừ cupid.